Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1518



Chương 1518:

“Sau lưng Diệp Phi không chỉ có nhà họ Dương, còn có cả nhà họ Đường và nhà họ Tống, thêm cả Sở Môn, Diệp Đường và bà Triệu cũng góp mặt “Lần này chúng ta đã khinh địch rồi.”

Trong mắt anh ta hiện lên vẻ lo âu, sống chết của đám Tạ Thanh Vân anh ta chẳng quan tâm, cái chính là bọn họ sẽ làm liên lụy tới Viên Huy Hoàng.

“Thật sao? Có vẻ tôi đã coi thường anh ta rồi, còn tưởng chỉ là một tên nhãi nhép không đáng chú ý mà thôi”

Trên gương mặt Viên Huy Hoàng không hề lộ ra chút nào khác thường: “Nhưng dù vậy thì sao? Có bạn bè có mối quan hệ cũng không có nghĩa nó chính là thực lực.”

“Tôi còn có mối giao hảo với người đứng đầu của ba mươi sáu quốc gia khác, nhưng tôi chẳng cảm thấy mình có được cái gì tốt cả”

“Mà Sở Môn, Diệp Đường và bà Triệu đều không phải những người làm xăng làm bậy, họ luôn đặt đại cuộc lên trên hết, không có gì phải lo.”

“Mà về việc Dương Hồng Tinh chịu chèn ép Tạ Thanh Vân và giám sát Đường vì Diệp Phi, tôi có chút ngoài ý muốn”“

“Anh ta là kẻ không có tình người, đã nhiều lần không nể mặt tôi, tôi mời anh ta tới cắt băng khánh thành anh ta còn từ chối”

‘Viên Huy Hoàng hiếu kỳ: “Có thể khiến cho người như Dương Hồng Tinh làm việc vì mình, xem ra Diệp Phi kia hẳn nên có chỗ hơn người.”

Thư ký Cổ báo cáo: “Nghe nói Diệp Phi đã cứu sống con gái Dương Thiên Tuyết của Dương Hồng Tinh”

“Thì ra là thế, vậy thì mọi chuyện đều có thể giải thích rõ ràng”

‘Viên Huy Hoàng chợt hiểu ra: “Còn Trịnh Càn Khôn chắc là cũng bị y thuật của Diệp Phi khuất phục à?”

Thư ký Cổ gật đầu: “Đúng vậy, vết thương cũ ở phần bụng của Trịnh Càn Khôn là do Diệp Phi chữa khỏi.”

Viên Huy Hoàng cười cười: “Diệp Phi cứu bọn họ, tối qua họ cũng đã giúp Diệp Phi, nợ này nên thanh toán xong rồi đúng không?”

“Cũng khó nói.”

Nét mặt thư ký Cổ có chút do dự.

“Nghe nói người đã đạp giám đốc Tạ và tập đoàn Tây Sơn xuống không phải Dương Hồng Tỉnh và Trịnh Càn Khôn, mà chính là năng lực của bản thân Diệp Phi”

“Anh ta đào người của Tây Sơn, làm đóng băng tài khoản ngân hàng của bên đó, còn bới ra được bê bối của Tây Sơn, phòng Quản lý Kinh tế đã cho người đến bắt đi…”

“Đám Tạ Thanh Vân không hề nghĩ đến khả năng này nên bị đột kích bất ngờ dẫn đến không kịp trở tay”

Anh ta bổ sung thêm một câu: “Cậu Hoàng, chúng ta có nên cứu đám Tạ Thanh Vân không?”

“Cứ từ từ, để họ chịu khổ vài ngày đã, sống an nhàn lâu quá rồi, giờ phải chịu thiệt thòi chút cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều”

Trong mắt Viên Huy Hoàng chợt lóe lên một tia sáng.

“Mà nói đi cũng phải nói lại, mời đến thì dễ thỉnh đi mới khó, Diệp Phi đưa người của tôi vào đó, vậy cũng nên để cậu ta dẫn ra ngoài mới phải”

“Nếu không thì sau này ai cũng nghĩ có thể trèo lên đầu tôi được”

“Lùi cuộc họp buổi sáng lại một chút, chờ tôi ăn sáng xong thì đến Kim Chỉ Lâm, tôi muốn đích thân gặp mặt Diệp Phi”

“Để xem cậu ta có được chỗ nào đặc biệt”

Dù anh ta không nghĩ Diệp Phi có đủ tư cách để làm kẻ địch của mình, nhưng phải chịu thiệt liên tục như thế này, Viên Huy Hoàng không muốn chơi trò mèo vờn chuột nữa, chuẩn bị dùng một chiêu trí mạng để khuất phục Diệp Phi.

Anh ta muốn để cho người thanh niên đó biết trời cao bao nhiêu, đất dày chừng nào.

Thư ký Cổ vội gật đầu: “Vâng tôi đã biết”

“Cạch- Viên Huy Hoàng không nói gì thêm, nghe thấy tiếng động nhỏ phát ra từ đĩa beefsteak thì lấy một chiếc giấy ăn lót vào tay, nhấc nắp đậy lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.