Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1542



Chương 1542:

Cô ta chật vật đứng dậy khỏi giường, ánh mắt sáng ngời nhìn anh.

Thay vì mạo hiểm mạng sống trước các thế lực bên ngoài không bảng đứng về phe Diệp Phi, ít nhất anh ấy sẽ không nghĩ đến việc bóp chết nhà họ Thái Huống chỉ Uông, Trịnh hai nhà đang không ngừng chèn ép nhà họ Thái, một khi bọn chúng hoàn toàn kiểm soát được nhà họ Thái thì coi như xong Trước tình th iện tại, Thái Linh Chỉ quyết định dựa dẫm vào Diệp Phi.

Anh sửng sốt: “Về phe tôi ư?”

“Đúng vậy!”

Cô ta không màng đến vết thương đang đau nhức trên người, nói với giọng điệu vô cùng kiên định: “Ngoài việc anh đã cứu mạng chúng tôi ra thì chúng tôi cũng tin tưởng anh hơn bất cứ ai khác”

“Tôi giao số phận của mình và nhà họ Thái cho anh. Tôi tin rằng sau này sẽ có một tương lai tốt đẹp, chứ không phải là kiểu ăn cháo đá bát”

“Bây giờ chỉ còn xem bác sĩ Phi có đồng ý giữ lại chúng tôi hay không thôi”

Cô hơi ưỡn ngực, trong ánh mắt chứa đựng sự tha thiết mong chờ.

Ảnh Tử cũng nghiến răng đứng lên: “Bác sĩ Phi, thật ra không nên nói là chúng tôi nhờ vả anh, mà là chúng tôi xin được anh bảo vệ mới đúng: “Anh cũng nhìn thấy rồi đấy, nhà họ Thái loạn trong giặc ngoài”

“Nhà họ Thái có con đường tin tức đặc thù, rất nhiều người đều thèm muốn. Chúng tôi hầu như ngày nào cũng gặp phải nguy hiểm đe dọa đến tính mạng”

“Việc sát thu U Linh ngang nhiên tấn công như vậy có thể chứng minh dã tâm muốn đạt được nó của bọn người Uông Kiều Sở lớn như thế nào”

“Trận đánh nhau tối qua cũng cho thấy chúng tôi không có khả năng tự bảo vệ mình”

*Nếu dựa dẫm vào Ngũ Đại Gia thì chúng tôi cũng chỉ được yên ổn một thời gian, một khi bị Ngũ Đại Gia kiếm soát tình báo, nhà họ Thái chắc chắn sẽ chỉ còn đường chết”

“Vi vậy tôi và cô chủ đều hy vọng nhận được sự bảo vệ từ anh”

“Mong bác sĩ Phi niệm tình mà giữ lại những con người cô đơn lẻ loi như chúng tôi”

“Bác sĩ Phi, chúng tôi không phải là muốn kéo anh vào rắc rối, mà là thấy được nhân cách con người anh, cũng cảm thấy rằng anh có bản lĩnh che chở bảo vệ”

“Dù sao anh đối phó với tên Uông Kiều Sở đều bảo toàn được nguyên vẹn trở về”

“Hơn nữa, anh yên tâm, sau này chúng tôi sẽ cố gắng không gây thêm bất cứ rắc rối nào cho anh nữa, còn hỗ trợ anh hết sức đế anh ở Long Đô như hố mọc thêm cánh.”

‘Vẻ mặt của Ảnh Tử vô cùng chân thành nhưng cũng chứa đựng sự bất lực trước những thăng trầm của cuộc đời, khiến anh trông có vẻ đồng cảm hơn một chút Diệp Phi mỉm cười: “Ông bà Thái liệu có đồng ý với quyết định này của cô không?”

“Lần này ông nội tôi đến Diệp Đường, ngoài mặt là tới chúc thọ nhưng thực.

ra đã chuẩn bị hết cả rồi”

Thái Linh Chỉ nói với anh: “Nếu như có được sự bảo vệ của Diệp Đường, họ.

sẽ quay trở lại. Nếu như thất bại, họ sẽ ở bên ngoài phát triển.”

“Trưa hôm qua, ông nội có nói với tôi rằng họ sẽ không trở lại nữa. Từ giờ, nhà họ Thái ở Long Đô sẽ do tôi làm chủ.”

Cô ta nói thêm: “Vì vậy, tôi có thể tự mình đưa ra quyết định!”

Cô ta nói một cách rất điềm tĩnh, nhưng Diệp Phi có thể nghe thấy giọng điệu đau buồn bên trong câu nói đó, để cô ta ở lại làm chủ mọi chuyện, chẳng phải là bỏ rơi cô ta hay sao?

“Hai người đã nói như vậy rš chẳng phải là vô lương tâm quá ư: nếu tôi còn không nhận hai người nữa há Diệp Phi khế ngẩng đầu, đưa ra một quyết định: “Được rồi, từ nay về sau hai người sẽ ở dưới trướng của tôi, tôi sẽ cố gâng hết sức bảo vệ hai người”

Mặc dù anh tạm thời vẫn chưa biết rõ ý nghĩa của việc thu nhận nhà họ Thái, nhưng trong lòng vẫn là có thiện cảm với Thái Linh Chi, đương nhiên là anh không muốn nhìn thấy nhà họ Thái rơi vào tay họ Uông.

Vì vậy, anh quyết định bảo vệ họ “Cảm ơn bác sĩ Phi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.