Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1723



Chương 1723:

Cùng lúc ánh sáng lạnh lếo ấy loé lên, Diệp Phi đã di chuyến.

Hai chân anh dùng sức di động.

Đế giày dẫm lên mặt đất như đang chuyến động tốc độ cao thì đột ngột phanh gấp, ma sát mạnh mẽ với mặt đất.

Âm một tiếng giòn vang, dao còn chưa đánh xuống, Diệp Phi đã đến gần trước ngực cô ta.

“Âm.”

Một tiếng nổ, dao của cô ta còn chưa đụng đến người Diệp Phi, đã bị Diệp Phi đánh bay ra bốn năm thước.

Sau đó, cô ta lật mình ngã xuống một cái giá sách.

Miệng mũi đầy máu, xương sườn bị bẻ gãy.

Không còn khả năng trả đòn.

Khuôn mặt xám như tro.

Diệp Phi đến nhìn cũng không liếc cô ta lấy một lần, cầm lên một cái ô đen, mặt không biểu cảm ra khỏi cửa.

Thân mình anh vừa chợt loé rời khỏi văn phòng, sau đó liền lập tức đi xuống theo thang cứu hộ khi cháy, một hơi xuống tới mặt đất nơi bãi đỗ xe đang mưa tí tách.

Anh nương vào ô đi qua không ít người, hệt như quỷ ảnh xuất hiện trước mặt Hàn Hướng Bắc, không nói hai lời đã vọt tới đoàn xe của nhà họ Hàn.

Dao gọt hoa quả trong tay vừa chuyến động, đâu nhọn nghiêng xuống dưới, đâm vào.

Vệ sĩ của nhà họ Hàn căn bản không phản ứng lại kịp, cũng không tin răng có người dám xuống tay với Hàn Hướng Bắc, đợi đến lúc phát hiện Diệp Phi tới gần, dao trong tay anh đã đâm xuống.

“Hự”

Liên tục một chuỗi những âm thanh khiến người ta ê răng vang lên, kim loại ma sát với kim loại tóe lên tia lửa, vang vọng huyên náo cả bãi đỗ xe.

Diệp Phi nắm chặt dao găm trong tay, ngay trong chớp mắt trước khi cửa xe đóng lại, chuẩn xác đâm vào.

Cửa xe ma sát với thân dao chấn động, rốt cục không thế đóng lại được.

Mà bị bật ra Sau đó lộ ra khuôn mặt Hàn Hướng Bắc, thấy Diệp Phi liền hơi ngấn ra “Ngài Hàn, xin lỗi”

Diệp Phi một cước đá bay một tên vệ sĩ đến gần, sau đó cười một tiếng nhìn Hàn Hướng bắc: “Lại gặp mặt rồi”

Hàn Hướng Bắc vừa tức giận vừa bất ngờ, Jessica đi theo ông ta nhiều năm lại không thể giữ lại được Diệp Phi.

Sau đó, hắn nhìn chäm chảm Diệp Phi đang cầm dao lạnh lùng mở miệng: “Định làm gì?”

“Không làm gì cả…”

Diệp Phi nở nụ cười rạng rố: “Chỉ muốn đến nói, mưa to gió lớn, cha vợ đi đường cẩn thậi “Bốp!”

Nói xong, Diệp Phi tát bốp một cái lên mặt Hàn Hướng Bắc.

Lanh lảnh mà vang dội!

Tiếp đó, anh nghênh ngang bỏ đi Hàn Hướng Bắc ôm gò má, đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ, tiếp đó cười ha ha như điên.

Ánh mắt đầy thù hẳn.

Sau khi giáo huấn Hàn Hướng Bắc một trận, Diệp Phi cầm lấy chiếc ô chạy ra ngoài, muốn anh đánh bại Hiểu Bí Phương thì không nói làm gì, đắng này lại muốn anh cả đời làm việc cho người khác, Diệp Phi đương nhiên phải dạy dỗ Hàn Hướng Bắc rồi, để tránh tự mình dính vào phiền phức. Đương nhiên Diệp Phi ra tay không hề tàn nhãn, trước khi giải quyết được Long Thiên Ngạo, anh văn còn để lại cho Hàn Hướng Bắc một chút thể diện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.