Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1755



Chương 1755:

Hôm nay cho dù như thế nào, Diệp Phi cũng phải chết, phải đưa Hàn Tử Thất đi.

“Chị, chị, nhanh giúp Diệp Phi”

Hàn Tử Thất nheo mắt, lôi kéo Nam Cung Yến’Em không hy vọng anh ấy gặp chuyện gì”

“Muộn rồi!”

Chứng kiến sự xuất hiện của người đàn ông đội nón, Diệp Phi như gặp phải kiếp nạn lớn, Nam Cung Yến cũng cảm thấy bản thân không thoải mái.

“Chị đã cho Diệp Phi cơ hội, nhưng cậu ta lại không biết quý trọng”

“Hiện tại người đã đến, cậu ta có muốn làm sư đệ của chị, cũng không còn tư cách nữ: Cô ta khinh miệt nhìn Diệp Phi”Tử Thất, đừng quan tâm con người ngạo mạn này”

Diệp Phi không để ý đến, chẳng qua là âm thầm dùng tay ra hiệu, bảo bọn Cuồng Hùng tập trung giải quyết tám gã mặc đồ đen.

“Chị, cầu xin chị, giúp Diệp Phi lần này”

Hàn Tử Thất nhìn đến người đàn ông đội nón n ấy, em sẽ đi tu hành…”

“Tử Thất.”

“Nếu như chị bảo vệ cậu Nam Cung Yến nhìn thấy Hàn Tử Thất khóe mắt ươn ướt, nước mắt muốn trực trào rơi xuống, cuối cùng thở dài một hơi “Bây giờ như thế này, vì nể tình em, chỉ cần cậu ta xin lỗi chị, chị sẽ cho cậu ta một cơ hội”

So với việc Diệp Phi chết trước mặt, cô ta càng muốn chứng kiến Diệp Phi hối hận cúi đầu như vậy mới thỏa mãn bản thân cô ta.

Nghe được Nam Cung Yến nối như vậy, khuôn mặt Hàn Tử Thất rạng rỡ hẳn lên “Diệp Phi Cô dùng ánh mắt cầu xin nhìn Diệp Phi”Để cho chị ấy giúp đỡ một lần đi”

Đọc full miễn phí tại app truyện hola nhé cả nhà! “Này…”

Diệp Phi căn bản không để người đàn ông kia vào mắt, đặc biệt lần trước đã biết được thân thủ của ông ta, Diệp Phi có thể nắm chắc phần thắng.

Chẳng qua chứng kiến Hàn Tử Thất tha thiết như vậy, hơn nữa nếu anh không xin lỗi, cô ấy sẽ không tránh né, muốn cùng anh vào sinh ra tử, Diệp Phi đánh nhìn về hướng Nam Cung Yến mở miệng “Cô Nam Cung, thực xin lỗi, mới vừa rồi là tôi không phải”

Anh chẳng qua chỉ cho là mình thái độ không tốt nên mới xin lỗi, không có đáp ứng nhu cầu bái sư.

“Coi như là biết thức thời!”

Nam Cung Yến ngẩng đầu, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn qua Diệp Phi “Còn tưởng rằng sẽ cứng đầu cho đến chết, thì ra cũng là một người nhu nhược”

“Nếu ngay từ đầu đã như này thì không phải sẽ tốt hơn hay sao?”

Cô ta còn muốn nói thêm, nhưng đã thấy Diệp Phi đưa Hàn Tử thất vào đại sảnh, mà bọn người kia cũng đang chuẩn bị tiến đến.

“Ông già đội nón kia, đứng lại cho tôi”

Nam Cung Yến tiến lên một bước, ngắng cao đầu ưỡn ngực hướng về phía ông ta nói “Tôi Nam Cung Yến, đệ tử hàng đầu của sư phụ”

“Diệp Phi là sư đệ của ta, cũng là đệ tử của sư thái”

“Sư phụ có lệnh, bất luận kẻ nào dám động đến Diệp Phi, bà sẽ ghi nhớ trong lòng, giết chết không tha”

Trong lúc nói chuyện, Nam Cung yến còn đưa ra một cái lệnh bài Ánh vàng chói mất, một mặt khắc hình đức phật uy nghiêm, mặt còn lại là một chữ mất đi hai nét “Sư phụ Tịch Diệ Tám người mặc bộ đồ đen vô ý dừng chân lại.

Người đàn ông đội nón cũng nheo mắt lại”Diệp Phi là đệ tử của sư phụ Tịch Diệt?”

Hiển nhiên danh tiếng của vị sư phụ này vẫn còn ảnh hưởng đến người trong giới giang hồ.

Hàn Tử Thất thấy vậy cũng cao hứng lên “Không sai!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.