Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1949



Chương 1949:

Cô ta mang theo vài vệ sĩ mặc vest lao vào trong, sau đó dùng tốc độ cực nhanh đẩy cửa phòng cách âm ra xông vào.

Đúng lúc thấy Diệp Phi đâm một châm thứ chín vào trán Quyền Tương Quốc.

Diệp Phi trông rất mệt mỏi, lưng ướt đắm mồ hôi, như thể đã cạn kiệt thể lực và tinh thần, hơn nữa đây còn là lúc để hoàn toàn tống độc tố ra ngoài.

Quyền Tú Nhã gầm lên một tiếng: “Đồ chó chết, dám hại ông nội tao, tao gi ết chết mày”

Kim Trí Viên nhìn thấy có người xông vào, vô thức quay đầu lại: “Chị họ?”

Không đợi Kim Trí Viên kịp ra tay ngăn lại, cô ta đã giơ súng lên bản.

“Păng!” Viên đạn bản về phía Diệp Phi.

Kim Trí Viên hét lên theo bản năng: “Không!” Diệp Phi không biết chuyện gì đang xảy ra sau lưng mình, nhưng ngửi thấy mùi nguy hiểm anh hơi nghiêng người sang một bên.

Viên đạn sượt qua cái thùng gỗ, làm thủng một lỗ trên tường.

Chỉ là mặc dù Diệp Phi bình tĩnh tránh được viên đạn, nhưng ngân châm trong tay anh đã đâm vào người Quyền Tương Quốc muộn nửa nhịp.

“AI” Ngay sau đó, Quyền Tương Quốc đột nhiên kêu lên một tiếng, thân thể kịch liệt run rẩy, há miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn Sau đó, ông chớp mắt, chìm vào hôn mê…

“Ông ngoại!”

Kim Trí Viên ngạc nhiên trước biến cố đột ngột, cô thét lên một tiếng kinh hãi, suýt nữa thì vỡ cả mật.

Mà Diệp Phi cũng cả kinh, lập tức phát hiện một vệt chất độc cuối cùng, bởi vì đâm vào chậm nửa nhịp mà thoát khỏi sự kiềm chế của ngân châm.

Đồng thời nó biết đã không còn lối thoát, nhất tề xông về phía trái tim của Quyền Tương Quốc.

Đây là kiểu muốn chết chùm, còn hung hiểm hơn cả lần trước.

Độc tố này bá đạo y như những gì Diệp Phi nghĩ.

Anh vừa dùng tốc độ nhanh nhất đâm châm xuống để chặn chất độc xâm.

nhập vào trái tim, vừa hét vào mặt Quyền Tú Nhã đang cầm súng: “Cút ra ngoài!”

Giọng nói rất lớn, như thể tiếng sấm, đám người Quyền Tú Nhã chấn động, đầu óc trống rỗng, nhất thời không kịp phản ứng.

Diệp Phi hận không thể bóp ch3t người phụ nữ quấy rầy quá trình điều trị của mình, thậm chí sút nữa nổ súng gi ết chết mình.

Chỉ là bây giờ không phải lúc để lo những chuyện này, nếu như để chất độc chiếm được trái tìm thì Quyền Tương Quốc chắc chắn sẽ chết, ngay cả Hoa Đà tái thế cũng khó mà cứu được.

Thấy việc sắp thành lại thất bại, tư duy của Diệp Phi nhanh chóng vận động, không thèm để ý tới Quyền Tú Nhã nữa, vê ngân châm thi triển Cửu Cung Hoàn Dương.

Anh nhanh chóng bảo vệ trái tim của Quyền Tương Quốc, sau đó ôm ông vào thùng gỗ thứ ba.

Nước thuốc bảy mươi độ nhanh chóng lan ra khắp cơ thể Quyền Tương Quốc, khiến thất khiếu của ông lại tiếp tục phun ra một lưồng máu đen Diệp Phi không hề dừng lại, cầm ngân châm lên lần nữa chữa trị…

“Đồ khốn nạn!”

Lúc này Quyền Tú Nhã mới phản ứng lại, tức giận nói: nội tao, còn dám bảo tao cút ra ngoài?”

“Hôm nay cô đây không lấy được mạng mày không được!”

Cô ta lại giơ súng lên chữa vào Diệp Phi.

àm tổn thương ông.

“Dừng tay!”

Kim Trí Viên hét lên, bước lên phía trước, nắm lấy tay Quyền Tú Nhã: “Chị họ, dừng tay lại!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.