Chương 2027:
Mặc dù đối thủ rất mạnh nhưng hôm nay nhất định phải đọ sức một lần cuối, ngoài việc cô muốn tạo nên sự đột phá cho bản thân, còn một nguyên do khác là không cho phép loại người này đe dọa Diệp Phi.
Nếu đánh giáp lá cà, cô tin chắc không mấy ai có thể giết được Diệp Phi, nhưng nấp trong bóng tối lén lút nổ súng bất thình lình thì chắc chắn sẽ gây nguy hiểm cho Diệp Phi.
‘Vậy nên Thẩm Hồng Tu phải giết được đối phương bằng mọi giá, dẫu cả hai phải cùng chết.
Sau khi đuổi theo được hơn chục phút, Thẩm Hồng Tu đột nhiên khựng lại, với lấy một hòn đá ném về phía trước.
Hòn đá trúng vào một đám lá rụng gây ra tiếng động lộp bộp, Đám lá văng tung tóe, tiếng nổ vang lên, trong khoảnh khắc, những âm thanh đì đùng dồn dập hòa lẫn vào nhau tạo thành tiếng nổ rầm trời. Vô vàn đất đá, lá cỏ và những viên bi thép kết hợp với sóng xung kích cực mạnh b ắn ra khắp bốn phương tám hướng một cách điên cưồng.
Cỏ cây hoa lá xung quanh bị làn sóng tác động cuốn tung giữa không trung, Sau đó lại bị vô vàn mảnh đạn bắn nát thành những mảnh vụn.
Sau đó chấp chới bay rải rác khắp nơi, giống như một cơn mưa máu giăng ngợp trời.
“Ranh mãnh đấy!”
Thẩm Hồng Tu trộm mừng, ánh mắt sắc bén tiếp tục nhìn chăm chäm phía trước và lao đi.
Năm phút sau, cô tiến dần vào giữa vùng rừng núi Cũng đúng lúc này, Thẩm Hồng Tu đánh hơi thấy mùi nguy hiểm từ phía trước ập tới. Thẩm Hồng Tu quyết định tạm thời dừng lại, khi tập trung ánh mắt nhìn về hướng trước mặt, cô lại không thấy bóng dáng bất kì người nào.
Nhưng thứ mùi nguy hiểm đó vẫn còn, cô tin chắc rằng Sí Thiên Sứ chưa chạy mấy, mà đã nấp ở nơi nào đó đợi mình.
Sở dĩ anh ta không xuất hiện để giao đấu là vì Sí Thiên Sứ đang muốn gây áp lực lên hệ thần kinh của cô, càng không đối đầu trực diện, càng có thể khiến cho bầu không khí trở nên căng thẳng.
Sau khi căng thẳng đến đỉnh điểm là lúc tinh thần suy sụp.
Thẩm Hồng Tu thở ra một hơi dài: “Đúng là gừng càng già càng cay”
Lúc này, tai nghe của cô khế rung báo có cuộc gọi đến.
Không cần bắt máy Thẩm Hồng Tu cũng biết là Diệp Phi gọi cô về Thẩm Hồng Tu lập tức tắt cuộc gọi, tiếp tục lao đi về phía trước.
Hôm nay dù có thể nào cũng phải tiêu diệt Sí Thiên Sứ, nếu không cô sẽ ăn không ngon ngủ không yên vì canh cánh trong lòng đối thủ này.
Tuy tầm nhìn mỗi lúc một tệ hại hơn, thậm chí có những nơi tối đen như mực nhưng Thẩm Hồng Tu vẫn cảm nhận được sự chuyển động của Sĩ Thiên Sứ.
Hai tay cô ôm cây súng bản tỉa, mắt nheo lại, đi vòng sang bên.
Cô còn cẩn thận kiềm chế lưồng sát khí tỏa ra từ mình.
Khoảng cách được rút ngắn lại từng chút một… “ơ?”
Bất chợt, Thẩm Hồng Tu không nghe thấy tiếng chuyển động của Sí Thiên Sứ nữa.
Rõ ràng đối phương cũng đã cảm nhận được cô đang áp sát nên đã cố gắng che giấu hơi thở của mình Trong tình huống này, đối phương sẽ đột ngột tung ra đòn tấn công chí mạng từ mọi góc độ bất cứ lúc nào.
Các dây thần kinh của Thẩm Hồng Tu căng cứng, chuẩn bị đối phó với mọi tình huống bất ngờ xảy ra.
Sự yên ắng quá đồi khiến cho người ta có cảm giác nghẹt thở, có lẽ rắn rết côn trùng cũng cảm nhận được bầu không khí chết chóc nên lũ lượt rủ nhau trốn mất dạng.
Bốn phía dần trở nên im lặng như tờ, đã có thể không nghe thấy quá nhiều âm thanh hỗn tạp.