Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2228



Chương 2228

“Xong, hoàn thành châm cứu huyệt xong, một trăm điểm!”

Khi kim bạc rơi xuống, xung quang phát ra âm thanh đầy mãn nguyện.

Khi thiết bị vi tính vừa thông báo hết giờ, bất kể là ban giám khảo, Khổng Đào Lý, Uông Kiểu Sở, Phu nhân Triệu và hàng ngàn khán giả theo dõi đều ngây ngẩn trước màn trình diễn này.

Cô thư kí đang thất vọng vì Diệp Phi (Phàm) cũng phải sống chết che miệng lại không thể cho tiếng thét của mình vọng ra.

Cuối cùng Matsuno Chiyami cũng hoàn thành bài thi, chiếc kim châm cứu trên tay cũng rơi xuống đất.

Bắc Đình Xuyên và Nguyên Thu đều ngập ngừng nhìn nhau một lâu, gương mặt của cả hai đều rất khiếp đảm.

Bọn họ không thể tin được Diệp Phi (Phàm) lại lội ngược dòng ngoạn mục như vậy.

Càng không thể ngờ, Diệp Phi (Phàm) vừa đọc nhẩm vừa châm chứ, bất kể là sức lực, tốc độ, trình tự đều rất chuẩn chỉ.

Đây đâu phải là thiên tài, đây là quái vật mẹ nó rồi, hơn nữa còn là quái vật trăm năm khó tìm.

Mộ Tuyết tự lẩm bẩm: “Điều này làm sao có thể? Làm sao có thể làm được điều này chứ?”

Bên hội Huyết Y Môn cũng hiểu ra sai lầm, nhất định hệ thống đã xảy ra vấn đề rồi.

Chỉ là người dẫn chương trình, ban trọng tài và nhân viên công tác kiểm tra đo lường đều không nhận định được hệ thống xảy ra bất cứ vấn đề gì, thành tích của Diệp Phi (Phàm) chân thực, rõ mồn một như ban ngày.

“Thắng rồi, Diệp Phi (Phàm) thắng rồi.”

Ông cung thấy bọn họ sung sướng như vậy, reo hò hết cỡ.

Trên gương mặt Phu nhân Triệu thoáng hiện ra nụ cười, nhưng mà sau đó nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

Không ít khán giả của Thần Châu tuy rằng rất vui vẻ, nhưng vẻ mặt lại vô cùng xấu hổ, dù gì thì họ cũng vừa nhận định Diệp Phi (Phàm) là kẻ phản bội.

Mặt Uông Kiều Sở thì tần ngẩn ra.

“Biết vì sao tôi lại nhắm mắt dưỡng thần không?”

Diệp Phi (Phàm) không để tâm đ ến vòng thi này có thắng hay không, chỉ nhìn Matsuno Chiyami đầu lấm tấm mồ hôi thì mỉm cười.

“Đó chính là bởi vì mười lăm phút đối với tôi là quá nhiều, cuộc thi lần này, tôi chỉ cần mười phút là có thể thắng rồi.”

“Tôi không thể trực tiếp ra tay giết cậu trong nháy mắt, là còn chừa lại chút mặt mũi cho Huyết Y Môn đấy.”

“Đương nhiên, tôi làm vậy cũng là bởi vì muốn k1ch thích sức chiến đấu của cậu, để cho cậu liều mạng sống chết mà nỗ lực, cho dù vậy cũng không đánh bại được tôi vừa đọc vừa châm cứu.”

Diệp Phi (Phàm) nhặt chiếc kim châm cứu từ dưới đất lên, đặt trong tay Matsuno Chiyami: “Cố gắng lên, hoàn thành lần châm cứu cuối cùng của cậu.”

“Phụt….”

Matsuno Chiyami vừa lao lực quá độ mà khi nhận lấy chiếc kim châm cứu, sau đó phun một gụm máu tươi…

Nhìn bóng lưng thong dong của Diệp Phi (Phàm), vô số người chấn động không thôi.

Trong lòng Mộ Tuyết lại chuyển biến khác thường.

Đột nhiên cô ta cảm thấy rằng mình còn chưa đủ hiểu Diệp Phi (Phàm).

Một tiếng sau, Diệp Phi (Phàm) bắt đầu cuộc thi thứ hai, đối thủ lần này là một trong số thành viên của đoàn Thiên Kiêu (đoàn thi đấu của Huyết Y Môn).

Ở vòng này là vòng bốc thăm để chẩn đoán và điều trị cho bệnh nhân Diệp Phi (Phàm) đã nhanh chóng hạ gục đối thủ trong nháy mắt và giành chiến thắng ở vòng hai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.