Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2394



Chương 2394

Sở dĩ không tới biệt thự Tây Sơn để tránh bởi vì ngoại trừ Kim Chi Lâm có an ninh bên ngoài tốt hơn, Diệp Phi (Phàm) còn muốn giúp sức để giải quyết chuyện này.

Anh cũng để cho cả nhà Đường Tam Quốc tránh ở đây.

Nhìn Kim Chi Lâm, Đường Nhược Tuyết do dự một chút, nhưng nhanh chóng nghĩ đến chuyện mình đang mang thai đành chấp nhận đi vào.

Có một số việc buộc phải đối mặt, trốn tránh không thể giải quyết vấn đề.

Đám người Tần Thế Kiệt thấy Đường Nhược Tuyết xuất hiện, hơi ngạc nhiên sau đó đứng lên chào hỏi: “Tổng giám đốc Đường.”

Diệp Vô Cửu và Thẩm Bích Cầm cũng nhiệt tình chào hỏi.

Đường Nhược Tuyết gật đầu chào: “Cháu chào chú dì.”

“Tổng giám đốc Đường bị người xấu tính kế, có lẽ phải tránh tạm ở đây hai ngày.”

Sân sau trong phòng khách, Diệp Phi (Phàm) cũng thẳng thắn nói với mọi người: “Thuận tiện thảo luận với mọi người, nhìn xem có biện pháp nào giải quyết không.”

Chữa trị cho bệnh nhân, đánh nhau giết người, Diệp Phi (Phàm) đều rất giỏi nhưng đối phó với dư luận và thương mại các thứ thì anh không am hiểu.

Thấy đám người Diệp Phi (Phàm) muốn nói chuyện nghiêm túc, Diệp Vô Cửu và Thẩm Bích Cầm cười một tiếng, mang Tô Tích Nhi vào bếp chuẩn bị bữa tối.

Buổi tối còn phải chữa trị cho bệnh nhân nên phải mang bữa tối cho đám người Niêm Hoa.

Đường Hải Long quá âm hiểm, toàn cắt câu lấy nghĩa, hành động xảo trá, lừa gạt người khác để mưu lợi.”

Hàn Kiếm Phong cầm điện thoại lên xem bài viết giận dữ bất bình: “Bắt anh ta, bắt những người đăng bài này, để cho page khóa bài, giảm bớt cường độ lại.”

“Cách này không được.”

Tần Thế Kiệt lắc đầu: “Người đăng bài rất khó tìm được, 9 phần đều là tài khoản ảo, chúng còn gửi từ những nơi có mạng lưới Internet rộng lớn, rất khó phong tỏa.”

“Thứ hai, người đều có lòng phản nghịch, không đè ép bài đăng thì thôi, nếu thật sự làm, sẽ có càng nhiều người hiếu kỳ tham dự. Bọn họ tuyệt không tiếc bất cứ giá nào đào lại bài đăng để phát tán.”

“Hơn nữa những gì nói trên mạng cơ bản đều là thật, mặc dù có chút cắt câu lấy nghĩa nhưng không có vu oan chứng bêu xấu, thủ đoạn pháp luật rất khó phát huy hiệu quả.”

“Mà chúng ta có thể ngăn truyền thông của Long Đô thì cũng không đủ bản lĩnh giải quyết toàn bộ truyền thông của Trung Quốc.”

Anh ta nhắc nhở mọi người một câu: “Chuyện này còn dính đến báo Goddess Times, nếu bị nắm được nhược điểm, chỉ sợ vạn kiếp bất phục.”

“Vậy không lẽ phải mặc kệ nó phát triển sao?”

Đường Phong Hoa mặt cũng đầy lo lắng: “Bây giờ tập đoàn Nhược Tuyết bị bao vây. Biệt thự nhà họ Đường cũng có người lui tới, khu cách ly của bệnh viện lại tụ tập rất nhiều phóng viên.”

“Nếu không nhanh chóng giải quyết, chỉ sợ chuyện này càng ác liệt.”

Cô ấy bổ sung một câu: “Nếu không liền giải thích với dư luận là những chuyện kia đã sớm bị kết án, Lâm Tam Cô cũng đã bị trừng phạt rồi.”

“Vụ này mặc dù đã kết thúc, trừng phạt và bồi thường cũng đã được đưa ra nhưng công chúng không quan tâm những thứ này.”

Tôn Bất Phàm cũng tham gia náo nhiệt: “Bọn họ thấy những hình ảnh thê thảm kia sẽ đánh mất lý trí, sẽ chỉ trích Tổng giám đốc Đường cấu kết với quan chức che giấu chuyện này.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.