Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2412



Chương 2412

Tống Hồng Nhan gật đầu: “Đúng vậy.”

Diệp Phi (Phàm) trầm ngâm: “Mặc dù bây giờ Đường Hải Long đã gặp nhiều chuyện xấu, nhưng muốn để anh ta không thể vực lại thì rất khó, anh ta lại không có điểm yếu.” “Còn có một điểm.”

Tống Hồng Nhan ghé sát tai Diệp Phi (Phàm) thì thầm: “Hung thủ giết chết hai phóng viên kia.”

Mí mắt Diệp Phi (Phàm) giật giật, ngẩng đầu nhìn Tống Hồng Nhan: “Không phải đã sớm chạy rồi sao? Dương Kiếm Hùng tìm hai ngày hôm nay cũng không thấy tung tích, chắc đã chạy ra nước ngoài rồi.”

“Đối thành người khác có lẽ sẽ rất khó tìm, nhưng đối với cậu mà nói thì rất đơn giản đấy.”

Tống Hồng Nhan nói: “Đừng quên, cậu còn có một người anh, Thần Long.” Tim Diệp Phi (Phàm) khẽ động.

“Tên khốn nạn, hại tao thảm thế này, tao tuyệt đối sẽ không tha cho mày đâu.”

Trong lúc Diệp Phi (Phàm) và Tống Hồng Nhan đang suy nghĩ về việc xử lý Đường Hải Long, thì tại phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Nhân Dân, Đường Hải Long đang vô cùng tức giận ôm đầu mắng: “Có một ngày ông đây sẽ giết chết cả nhà mày.”

Mặc dù mười mấy vệ sĩ nhà họ Đường rất giỏi, nhưng ở trước mặt phóng viên bọn họ không thể ra tay quá nặng được, chỉ có thể làm thành một bức tường người để ngăn cản lại, cho nên không thể hoàn toàn chặn được đám Lưu Quốc Cường xông lên.

Có khoảng bảy tám người vây quanh Đường Hải Long, đánh cho anh ta một trận, nếu không có nhân viên bảo vệ đến ngăn cản kịp thời thì Đường Hải Long đã bị đánh gãy chân gãy tay rồi.

Không chỉ như vậy, trên mặt và người anh ta còn nhận hơn mười mấy cú đấm.

Một bên mắt bị đánh sưng lên.

Đường Hải Long khinh thường oán hận loại người làm bia đỡ đạn như Lưu Quốc Cường, tất cả tức giận đều trút lên người Đường Nhược Tuyết: “Dám hết lần này đến lần khác tính kế với ông, ông đây tuyệt đối không tha cho cả nhà chúng mày đâu.”

Anh ta ngạc nhiên trước đòn phản kích của Đường Nhược Tuyết, nhưng càng tức giận khi thấy Đường Nhược Tuyết dám có gan phản kích lại, còn khiến anh ta vấp ngã hai lần.

“Giám đốc Đường, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào đây?”

Lúc này, một thư ký nữ mặc trang phục nghiêm chỉnh đi đến: “Bây giờ Đường Nhược Tuyết đã giải quyết xong chuyện về các bệnh nhân.”

“Sao tôi biết phải làm thế nào chứ?”

Đường Hải Long đột nhiên tức giận: “Tôi muốn giết Đường Nhược Tuyết, cô giúp tôi lấy dao đi đâm chết cô ta đi?”

Chuyện ngày hôm nay, không chỉ khiến Đường Nhược Tuyết thoát khỏi rắc rối với đám bệnh nhân kia, mà có khiến Đường Hải Long thân bại danh liệt, bây giờ gần như tất cả các truyền thông đều đang chửi mắng anh ta.

Anh ta có chút hối hận khi sáng nay đã bỏ tiền ra giúp cậu chủ Tiếu xóa hotsearch, vốn dĩ muốn xem chuyện cười của Đường Nhược Tuyết, kết qua lại là mình leo lên đầu hotsearch.

Anh ta không chỉ không trả thù được cho bà và chị gái, còn khiến anh ta không thể về lại mười ba chi Đường Môn nữa.

Cho dù mươi ba chi có ủng hộ anh ta, thì người dân cũng sẽ chửi mắng anh ta.

Danh tiếng của anh ta đã hoàn toàn bị hủy hoại rồi.

“Giám đốc Đường, có cần phải nói với nhóm người ông Đường một tiếng không?”

Thư ký nữ xinh đẹp thấp giọng nói một câu: “Có sự hỗ trợ của bọn họ, chúng ta vẫn sẽ còn cơ hội đánh bại Đường Nhược Tuyết.”

“Nói cái mông ấy.”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.