Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2498-2499



Chương 2498

“Mặc dù Đường Hải Long là người của mười ba chi, nhưng nếu như cậu ta thật sự tàn bạo xúi giục giết người, Đường Môn nhất định sẽ cho mọi người và ông Tần một lời giải thích.”

“Cho dù chủ mười ba chi Đường Nhược Tuyết không nhẫn tâm ra tay, thì Đường Thạch Nhĩ tôi cũng sẽ một phát bắn nát đầu cậu ta.”

“Còn có tên vứt đi Đường Phi này, mặc dù đã không còn trong gia phả Đường Môn, nhưng làm ra loại chuyện phi pháp này, Đường Môn vẫn cảm thấy vô cùng xin lỗi.”

“Tôi ở đây đại diện cho mười ba chi và Đường Môn nói lời xin lỗi với mọi người.”

Đường Thạch Nhĩ đứng lên hơi cúi đầu trước tám gia tộc, đặc biệt khi nhìn thấy Tần Vô Kỵ, ông ta còn tự tát mình hai cái.

“Anh Đường, anh làm cái gì vậy?”

Trịnh Càn Khôn vội vàng xua tay nói: “Chuyện này không liên quan đến anh và Đường Môn, cây to có cành chết, dưới vực sâu có ba ba, gia tộc nào mà không có mấy tên cặn bã chứ?”

“Đường Môn có hơn mười nghìn con cháu, có một vài tên phạm tội là chuyện bình thường, dù sao gia chủ có lợi hại thế nào cũng không thể không chế được nhân phẩm của hơn mười nghìn con cháu được.”

“Hơn nữa, Đường Phi đã sớm bị đuổi ra rồi, nếu như không được sử dụng lại thì sao có thể gây ra chuyện này chứ?”

Anh ta lại nhìn Đường Nhược Tuyết cười nói: “Đương nhiên, tôi không phải nói Tổng giám đốc Tuyết phải chịu trách nghiệm. Tổng giám đốc Tuyết cũng là bị kẻ gian lợi dụng.”

“Về chuyện của Đường Phi, sau khi vụ án kết thúc, chuyện cần tôi phụ trách, tôi nhất định sẽ không đùn đẩy.”

Đường Nhược Tuyết đứng dậy liếc nhìn mọi người, sau đó nhìn Đường Thạch Nhĩ nói: “Đồng thời để thể hiện trách nghiệm của mình, bắt đầu từ bây giờ, tôi xin từ chức chủ nhân của mười ba chi.”

“Chú Nhĩ, cháu không từ chức trước mặt bác Đường nữa, chú giúp cháu chuyển lời đi.”

Cô cắn môi làm ra một quyết định: “Nhân tiện cảm ơn ông cụ đã chăm sóc cháu những năm qua.”

Diệp Phi (Phàm) nghe vậy thì không cảm thấy tiếc nuối, ngược lại còn lộ ra chút nhẹ nhõm, nếu như Đường Nhược Tuyết có thể nhân cơ hội này thoát khỏi vòng xoáy Đường Môn, tuyệt đối là điều may mắn nhất trong tai họa này.

Đường Thạch Nhĩ cũng không khuyên bảo cái gì cả, gật đầu với Đường Nhược Tuyết: “Được, tôi chuyển lời giúp cô.”

Đường Nhược Tuyết cười, ngồi lại chỗ, cô cũng thở phào nhẹ nhõm, trải qua kiếp nạn lần này, cô không cần lo trước lo sau nữa, quyết định chỉ nắm bắt nhưng thứ quan trọng nhất của mình thôi.

Đường Thạch Nhĩ tiếp tục nói với mọi người: “Đường Môn cũng giống như Đường Nhược Tuyết, vụ án này, việc cần Đường Môn chịu trách nghiệm, Đường Môn nhất định sẽ chịu trách nghiệm.”

“Ông cụ Tần, chuyện này liên quan đến tên bị vứt bỏ và Đường Hải Long của Đường Môn, dù thế nào thì Đường Môn cũng phải chịu trách nghiệm, ông muốn đánh muốn mắng muốn bồi thường thì cứ việc nói ra.”

“Chỉ cần Đường Môn có thể làm hài lòng, Đường Môn nhất định sẽ cố hết sức.”

Đường Thạch Nhĩ vỗ ngực bộp bộp, giống như một con khỉ đang vội vàng chịu trách nghiệm.

Diệp Phi (Phàm) thấy vậy khẽ híp mắt, với tính cách của Đường Thạch Nhĩ, anh ta nên cố gắng tránh liên quan đến, hoặc là đẩy cho Đường Nhược Tuyết, sao có thể để Đường Môn chịu trách nghiệm được chứ?

Anh không biết dụng ý của Đường Thạch Nhĩ, nhưng ngửi ra được âm mưu.

 

Chương 2499


Nguồn thiếu chương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.