Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2519



Chương 2519

Kiếm Ngư Trường không dừng lại mà còn tiếp tục chém xuống.

Rắc rắc một tiếng, đôi chân liền đứt làm đôi.

“Á.”

Đại trưởng lão không chịu được nữa, đau đớn thét lên một tiếng.

“Đại trưởng lão.”

Lúc này, bốn trưởng lão còn lại xông lên, hung hăng lao đến Diệp Phi (Phàm).

Anh đẩy ngã Đại trưởng lão sang một bên, ngay khi bốn lưỡi kiếm của họ xông đến, anh cũng chĩa mũi kiếm về phía họ.

Sắc mặt bốn người họ liền thay đổi.

Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão hướng Diệp Phi (Phàm) mà hét lên: “Cẩn thận.”

Thanh kiếm lóe lên, bốn người họ kêu vô cùng thảm thiết, ôm lấy Đại trưởng lão lùi về sau 7-8 m, cúi đầu xuống liền thấy bản thân đã bị Ngư Trường chém một đường ở bụng.

Máu tươi không ngừng chảy.

Chỉ cần họ chậm vài giây thôi, e rằng tất cả đã bị mổ bụng.

Bốn trưởng lão đối với Diệp Phi (Phàm) vô cùng căm phẫn: tên xảo trá.

Nhưng bọn họ lại không hề động thủ nữa, hơn nữa còn giữ lấy Đại trưởng lão lùi xuống 4-5 m.

Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão để kiếm ở tư thế phòng bị.

Diệp Phi (Phàm) không nhúc nhích, gương mặt bình tĩnh nói: “Các người hợp sức tấn công tôi, lại còn muốn giở trò đánh lén từ sau?”

Anh đưa tay quệt đi vết máu ở miệng, nhìn xuống bả vai và ngực đang bị thương, chiến ý vô cùng mạnh mẽ.

Đại trưởng lão bị chém đi một chân căm phẫn hẹn lớn: “Giết cậu ta.”

“Vâng.”

Nhận thấy sự mạnh mẽ của Diệp Phi (Phàm), Nhị trưởng lão toàn lực ứng phó, hai tay nắm chặt lấy Võ sĩ đao, đặc biệt tấn công vào vị trí yếu ớt nhất trên cơ thể Diệp Phi (Phàm).

Mặc dù đao võ sĩ vừa nhanh vừa mạnh, mỗi một nhát đao giáng xuống đều nặng mấy chục cân, nhưng phản ứng và tốc độ của Diệp Phi (Phàm) rõ ràng là nhanh hơn hẳn.

Anh không khó khăn gì đã tránh được nhát đao của Nhị trưởng lão.

Tam trưởng lão thấy vậy cũng tiến đến từ sau lưng.

Nhị trưởng lão thất bại, thân thể Diệp Phi (Phàm) như một cây cung, đôi chân thon dài của anh vung lên cao.

Nội tâm Nhị trưởng lão trầm xuống, sắc mặt liền thay đổi, vốn dĩ ông muốn đánh nhanh thắng nhanh, vậy mà lại thất bại.

Cùng lúc đó, mũi chân của Diệp Phi (Phàm) đá thẳng đến Nhị trưởng lão, cách mặt ông ta chỉ vài cm.

Nhưng ngay khi Nhị trưởng lão xoay người né cú đá tử thần đó thì Diệp Phi (Phàm) nhếch mép, anh dứt khoát đạp thẳng chân vào sườn ông ta.

“Á.”

Tam trưởng lão từ đằng sau đánh lén hai mắt trừng lớn, đáng tiếc là ông ta không kịp phản ứng nữa rồi, Diệp Phi (Phàm) đạp thẳng vào ngực ông ta.

Cố nén cơn đau, hai chân ông ta đạp xuống đất, lúc này mới tránh thoát được sự công kích của Diệp Phi (Phàm).

“Bịch.”

Nhưng Nhị trưởng lão cũng nhân cơ hội này bắn mũi tên vào lưng Diệp Phi (Phàm).

Miệng anh chảy đầy máu, trong nháy mắt sắc mặt đỏ ửng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.