Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2573



Chương 2573

“Đúng vậy, đang ở đó hồi phục, tôi đang chuẩn bị mấy ngày nữa đến thăm nó, nhưng cậu không cần đi với tôi đâu.”

Tống Hồng Nhan nghiêm túc nói: “Bảo thành là địa bàn của Diệp Cấm Thành, mặc dù chuyện của Tần Cửu Thiên đã qua, đám người Diệp Cấm Thành không dám gây sự, nhưng ai biết không để người khác gây sự chứ?”

Cô ấy rất muốn Diệp Phi (Phàm) đi với mình, có điều suy nghĩ đến an toàn của Diệp Phi (Phàm), cô vẫn suy tan ý nghĩ mạnh mẽ trong đầu mình.

Thời gian ngọt ngào của hai người ở với nhau không là gì so với an toàn của Diệp Phi (Phàm) cả.

Diệp Phi (Phàm) nói một câu: “Nếu như có thể, vẫn nên cố gắng đưa Thiến Thiến trở về đi.”

Anh không biết Tống Hồng Nhan có quan hệ gì với Từ Hàng Trai, chỉ là chuyện của Lý Hàn U khiến anh không có thiện cảm với Từ Hàng Trai.

Tống Hồng Nhan nghiêng đầu nhìn Diệp Phi (Phàm): “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?”

“Chuyện là thế này, em có qua lại với Từ Hàng Trai…”

Diệp Phi (Phàm) kể ngắn gọn chuyện chữa bệnh cho Tần Vô Kỵ lại một lần, sau đó nhìn người phụ nữ thấp giọng nói: “Lý Hàn U gian ác như vậy, còn tính kế ông Tần, em lo Từ Hàng Trai không phải là nơi gì tốt, để Thiến Thiến ở đấy hồi phục sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm.”

Hơn nữa bây giờ anh là kẻ thù của Diệp Cấm Thành và Từ Hàng Trai, một khi đối thủ phát hiện Thiến Thiến có quan hệ với mình, sợ sẽ xảy ra không ít nguy hiểm và biến cố.

Tống Hồng Nhan nghe vậy thì hơi giật mình, dường như không ngờ Diệp Phi (Phàm) sẽ đối địch với Từ Hàng Trai, sau đó cô ấy thở dài với Diệp Phi (Phàm): “Từ Hàng Trai được xem là ngôi chùa có tuổi đời hàng trăm năm, bên trong đều tập trung rất nhiều cô gái đến từ khắp các nơi trên Thần Châu, tài nghệ của bọn họ rất giỏi, y võ phật tam đắc.”

“Hàng chục sách quý tự biên soạn đều được các danh y, võ lâm, phật tự trong và ngoài nước điên cuồng săn đón.”

“Nghe đồn lão sư là cao thủ thiên giới, thánh nữ cũng đạt đến thực lực cảnh giới đỉnh cao, nhưng đám người này rất ít khi quan tâm đến chuyện thế giới, cho nên mang lại cho người khác một cảm giác mờ mịt.”

“Từ Hàng Trai còn là linh địa thần thánh của Bảo thành, địa vị của nó có thể so sánh với cung điện, một năm ba trăm sáu mươi năm ngày, lúc nào cũng có hương hỏa dồi dào.”

“Cột hương đầu khai xuân của nó trị giá ba năm tỷ, thậm chí ở cái mức giá đấy vẫn còn rất khó để có được.”

“Danh tiếng của Từ Hàng Trai luôn rất tốt, sao lại xuất hiện loại cặn bã như Lý Hàn U chứ?”

“Hơn nữa quan hệ của Từ Hàng Trai và nhà họ Diệp vô cùng mật thiết, nghe nói lão thái quân còn là chị em gái với lão chủ trị nữa, Từ Hàng Trai ra tay với ông Tần làm gì chứ?”

Tống Hồng Nhan vừa nấu mỳ, vừa nói những điều mình biết cho Diệp Phi (Phàm), khiến Diệp Phi (Phàm) nghe đến nỗi trợn mắt há miệng.

Diệp Phi (Phàm) không có hiểu biết sâu về Từ Hàng Trai, chỉ nghĩ rằng nó là một ngôi chùa nhỏ, bây giờ xem ra là do mình nghĩ quá nông cạn rồi.

Hơn nữa chuyện lão thái quân của nhà họ Diệp là chị em gái với chủ trì khiến Diệp Phi (Phàm) cảm thấy não mình không đủ dùng.

“Năm đó hai chị em Bạch thị đều thích lão môn chủ Diệp Đường, nhưng chuyện chị em gái tranh giành chồng không tốt, nên chị gái mới rút lui, chạy đến Từ Hàng Trai tu thân dưỡng tính.”

“Nháy mắt đã trôi qua năm sáu mươi năm, lão môn chủ chết rồi, em gái trở thành thái quân của nhà họ Diệp, chị gái cũng trở thành chủ trì của Từ Hàng Trai.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.