Chương 496:
“Tôi là học trò của Thẩm Thiên Sơn, Tiết Như Ý”
Tiết Như Ý nhìn Diệp Phi với ánh mắt chứa đầy sát khí đẳng đăng, nói: “Xem ra Hùng Thiên Nam bọn họ nói không sai chút nào nhỉ, anh đã dùng câu lạc bộ chó chết kia để uy hiếp Hội trưởng Thiên Sơn, sau đó anh lại dùng thủ đoạn hèn hạ, vô liêm sỉ để hủy hoại ông ấy, giết chết ông ấy”
“Nếu không thì dù có một trăm người như anh cũng không thể khiến Hội trưởng Thiên Sơn bị thương”
“Được rồi, tôi cũng không nói những lời thừa thãi với anh nữa, anh quỳ xuống, tự chặt đứt hai cánh tay của mình đi, sau đó hãy quỳ bên linh cữu của thầy tôi cho tôi, đợi đến khi Nam Lăng Vũ Minh trừng phạt anh.”
Tiết Như Ý chắp hai tay sau lưng, cô ta vênh mặt lên tỏ vẻ coi thường, rất có phong thái của một cô gái giang hồ.
Một người bên phe cô ta cũng trợn mắt đứng lên, khí thế hùng hồn, anh ta bày ra tư thế có thể giết chết Diệp Phi bất cứ lúc nào.
Diệp Phi cắt ngang cuộc nói chuyện giữa Dương Kiếm Hùng và Hoàng Huyền Vũ, lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: “Sao lại phải tự chặt đứt hai cánh tay của mình? Cô xứng đáng làm như vậy với tôi à?”
Nụ cười trên khuôn mặt của Tiết Như Ý trở nên lạnh lẽo, khí thế bức người: “Diệp Phi, tôi khuyên anh tốt nhất nên biết điều một chút đi, anh đừng có mà trêu chọc khiến tôi tức giận đó.”
“Nếu không sẽ không phải chỉ là tự chặt đứt hai cánh tay của anh đâu”
“Cái mạng nhỏ của anh cũng có thể sẽ bị loại bỏ đấy”
“Anh cũng không cần dùng cái câu lạc bộ chó chết kia để uy hiếp chúng tôi, trước khi đến Trung Hải, tôi cũng đã rời khỏi Nam Lăng Vũ Minh rồi”
“Chúng tôi không còn là học trò của câu lạc bộ đó nữa, cũng sẽ không chịu sự chỉ huy của câu lạc bộ chó chết kia, anh không thể khống chế được chúng tôi đâu”
“Tôi của bây giờ, sự sống hay cái chết đều do chúng tôi tự quyết định, anh đã hiểu chưa?”
Đối với Tiết Như Ý mà nói, người mà hay ỷ thế hiếp người như Diệp Phi đây có thể có chút phô trương thanh thế, vốn dĩ anh không thể so sánh với một học trò của câu lạc bộ nổi tiếng như cô ta.
Cô ta sẽ không giết chết Diệp Phi ngay lập tức, mà là cô ta muốn Diệp Phi đi đưa tang cho Thẩm Thiên Sơn, sau khi đưa tang xong, cô ta sẽ lập tức chôn sống Diệp Phi để báo thù.
Diệp Phi từ chối cho ý kiến: “Tôi Không hiểu gì cải”
“Không hiểu ư?”
Tiết Như Ý tức giận nói: “Diệp Phi, là anh không hiểu hay cố tình không hiểu, rốt cuộc là anh có đang nghe ai nói không?”
“Cuối cùng thì anh có hiểu hay không, tôi đứng ở trước mặt anh từ nãy đến giờ, rốt cuộc anh coi sự tồn tại của tôi là cái gì hả?”
Cô ta giơ ngón tay chỉ thẳng vào mặt anh: “Anh có dám tin không, tôi chỉ cần búng tay một phát là có thể giết chết anh ngay lập tức?”
“Chỉ cần búng tay một phát là có thể giết được tôi?”
Diệp Phi đưa mắt nhìn Tiết Như Ý một cái, sau đó cười nhạt nói: “Tôi đúng thật là không tin đấy”
Nghe được câu này, toàn bộ mấy cô gái bên cạnh Tiết Như Ý đều lắc đầu không dứt, trong ánh mắt lại hiện lên vẻ khinh thường.
Cái người tên Diệp Phi này thật đúng là không biết sống chết, lại dám nói chuyện với Tiết Như Ý của Nam Lăng Vũ Minh như vậy.
Cũng đúng thôi, cái người trẻ tuổi này, dựa vào một gậy đập chó để hại chết thầy của người ta, còn cho rằng bản thân tài giỏi đến mức không ai sánh bằng, thật ra thì cậu ta chính là kiểu không biết tự lượng sức mình.
Cậu ta cũng không biết được khoảng cách của chính mình so với Tiết Như Ý rốt cuộc là cách nhau bao xa.
Tiết Như Ý là người xuất sắc trong đám thế hệ trẻ, giá trị sức mạnh của cô ta cũng được xếp vào hàng số một trong Nam Lăng Vũ Minh, trong ba trăm nghìn học trò của Nam Lăng Vũ Minh, cô ta cũng được xếp ở vị trí số mười.
Cô ta còn lợi hại hơn Hoàng Thiên Kiều ba phần, Diệp Phi dám hô to gọi nhỏ với cô ta đúng thật là không biết sống chết là gì mà.
“Anh khiến tôi tức giận rồi đấy”
Ánh mắt của Tiết Như Ý tràn ngập vẻ miệt thị, lạnh lùng nặn ra một câu: “Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”
Tiết Như Ý tiến lên phía trước một bước, bày ra tư thế chuẩn bị tiến đánh Diệp Phi.
“Tiết Như Ý, cô đừng nên làm bậy”
Hoàng Thiên Kiều không kiềm chế được mà quát lớn lên: “Cái chết của Thẩm Thiên Sơn vẫn còn chưa được điều tra rõ ràng, nhưng thật sự là không có liên quan đến Diệp Phi…”
“Im miệng! Bại tướng đều ở dưới tay của tôi!”