Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 525



Chương 525:

 

Anh không còn cách nào khác, đành phải liên hệ với Lâm Bách Thuận.

 

Gọi điện thoại đến, đầu dây bên kia truyện đến giọng nói kính cẩn của Lâm Bách Thuận: “Anh Phi, chào buổi tối!”

 

Diệp Phi đi thẳng vào vấn đề: “Tôi không liên lạc được với Tống Hồng Nhan, tôi muốn ngay lập tức được gặp cô ấy, anh có cách nào không?”

 

Lâm Bách Thuận chần chờ một chút: “Anh Phi, đêm nay Tổng giám đốc Tống có chút việc, anh tìm cô ấy khi khác nha…”

 

“Xem ra anh biết tung tích của cô ấy”

 

Diệp Phi nhàn nhạt lên tiếng: “Đúng rồi, anh nói cho tôi biết địa chỉ đi, tôi sẽ đến đó tìm cô ấy”

 

Nét mặt Lâm Bách Thuận do dự: “Anh Phi…”

 

Diệp Phi không chút khách sáo cắt ngang: “Đừng nói nhảm với tôi, tôi biết cô ấy gặp nguy hiểm, tôi phải lập tức gặp cô ấy”

 

Lâm Bách Thuận cắn răng trả lời: “Anh Phi, anh chờ một lát, tôi sẽ cho lái xe sang đón anh”

 

Nửa tiếng sau có một chiếc xe Mercedes-Benz màu đen xuất hiện ở Kim Chi Lâm.

 

Diệp Phi chuẩn bị chui vào trong xe, Độc Cô Thương lại không lên tiếng đi cùng.

 

Diệp Phi sững sờ: “Cậu đi theo tôi làm gì? Cậu cứ ở phòng khám dưỡng thương đi.”

 

Độc Cô Thương lạnh lùng lên tiếng: “Nguy hiểm lắm, tôi muốn bảo vệ anh”

 

Hiển nhiên cậu ta biết Diệp Phi sắp đến nơi nguy hiểm, bởi vậy mới cố chấp muốn đi theo bảo vệ Diệp Phi.

 

Diệp Phi cười nói: “Cậu không cần phải lo lắng, tôi có thể bảo vệ mình, nhưng cậu cần phải nghỉ ngơi thật tốt”

 

Độc Cô Thương không chút do dự lắc đầu.

 

“Vậy cứ đi chung đi.”

 

Diệp Phi nhìn thấy tính cách Độc Cô Thương như một hòn đá, thế là cũng không kiên trì nữa mà để mặc cậu ta đi theo mình: “Nhưng tốt nhất cậu hãy đeo khẩu trang vào”

 

Độc Cô Thương rất nghe lời đeo khẩu trang lên.

 

Mercedes-Benz nhanh chóng rời khỏi Kim Chi Lâm, nửa tiếng sau thì dừng ở một tòa nhà nhỏ màu xám không chút thu hút nào.

 

Ở cửa tòa nhà có mấy chục chiếc xe sang trọng đang đậu, Lâm Bách Thuận đã sớm chờ ở đó.

 

Nhìn thấy Độc Cô Thương đi theo Diệp Phi, đầu tiên Lâm Bách Thuận sững sờ dò xét thân phận đối phương, nhưng sau đó vẫn kính cẩn lên tiếng với Diệp Phi: “Anh Phi”

 

Anh ta rất biết ơn với Diệp Phi, nếu không có Diệp Phi thì đời này anh ta rất khó để trở thành người máu mặt quan trọng trong Tập đoàn Ngũ Hồ.

 

“Tống Hồng Nhan ở đâu?”

 

Diệp Phi đi thẳng vào vấn đề: “Hôm nay đã xảy ra chuyện gì”

 

“Tổng giám đốc Tống đang ở sàn boxing Thái Bình”

 

Lâm Bách Thuận không giấu diếm Diệp Phi: “Tổng giám đốc Tống không sao, cô ấy vô cùng an toàn”

 

Diệp Phi vô thức mở miệng: “Đang chiến đấu với Giang Hóa Long à?”

 

Anh vỗ đầu một cái, lúc này mới nhớ tới Tống Hồng Nhan đã từng nói muốn đến Trung Hải thi đấu với Giang Hóa Long, đã đến lúc dùng thắng bại quyết định với Giang Hóa Long rồi.

 

Lâm Bách Thuận liên tục gật đầu: “Không sai, đúng là trận chiến này”

 

Diệp Phi tra hỏi: “Tình hình bây giờ ra sao?”

 

Nét mặt Lâm Bách Thuận khổ sở: “Không tốt lắm…”

 

Con mắt Diệp Phi có chút nheo lại: “Anh có ý gì?”

 

Lâm Bách Thuận không giấu diếm Diệp Phi: “Thẩm Thiên Sơn bị giết, đã liên lụy đến anh cũng như liên lụy đến Hội trưởng Hoàng và Vũ Minh”

 

“Sau khi Tổng bộ giữ lại Hội trưởng Hoàng để điều tra thì cũng ra lệnh Vũ Minh ở Trung Hải không được tham chiến, kể từ đó hội trưởng Hoàng và bốn người phụ trách không cách nào ra tay”

 

Anh ta cười khổ một tiếng: ‘Át chủ bài mạnh nhất của chúng ta trực tiếp bị phế sạch”

 

Diệp Phi híp mắt lại: “Đây là một sơ suất”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.