Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 856



Chương 856:

 

Một căn biệt thự trong đó ký hiệu Thiên Thủy Các, có không ít đàn ông mặc trang phục đen đứng bên trong cánh cổng.

 

Vẻ mặt bọn họ cảnh giác, đi lại không ngừng, giám sát bất kì nhân viên nào đáng nghi.

 

Nơi này chính là chỗ ở của Lăng Thiên Thủy.

 

Sân sau biệt thự đối diện với mặt sông, có một công trình suối nước nóng, một cô gái xinh đẹp đang ngâm mình bên trong.

 

Nước ấm không ngừng lăn tăn, hai chân như ẩn như hiện trong nước, hình ảnh rất ướt át quyến rũ.

 

Chính là Lăng Thiên Thủy.

 

Xung quanh suối nước nóng còn có một cô gái xinh đẹp tuổi tác xấp xỉ, gương mặt đẹp lạnh lùng, vóc người thon dài.

 

Cô còn đeo hai thanh đao trên người, một dài một ngắn, cả người hiện ra khí thế sắc bén.

 

Nhưng mà viện trưởng Hoàng quỳ trên mặt đất lại không có chút tâm trạng ngắm gái nào, trái lại cơ thể không ngừng run rẩy.

 

“Viện trưởng Hoàng, sao ông về sớm như vậy?”

 

Không biết qua bao lâu, Lăng Thiên Thủy nhẹ nhàng đứng thẳng người: “Có đưa xác Diệp Phi về không?”

 

“Tên khốn đó, hại chị nuôi tôi thê thảm, còn giội một cốc cà phê lên người tôi, không lấy roi quất xác gã ta ba trăm cái là tôi có lỗi với bản thân”

 

Cô ta cầm khăn lau sạch cơ thể, tay liên tục lau đi lau lại, hoa anh đào xăm trên ngực cũng trở nên sống động như thật.

 

Đội trưởng lăng, xin lỗi! Xin lỗi!”

 

Viện trưởng Hoàng cúi đầu bày ra trạng thái khóc ròng: “Nhóm Hắc Lang toàn bộ đã bị tiêu diệt”

 

“Rào!” Nghe như thế, đôi mắt của Lăng Thiên Thủy híp một cái, cả người bật dậy từ trong ao.

 

Sau khi cô ta đạp bay viện trưởng Hoàng, kéo một chiếc khăn tắm quấn quanh người: “Cái gì? Toàn bộ bị tiêu diệt?”

 

“Ông đang kể chuyện cổ tích cho tôi sao?”

 

“Hắc Lang và ba trăm anh em tinh nhuệ đi đối phó Diệp Phi, sao có thể bị tiêu diệt toàn bộ?”

 

“Biệt thự Phi Long đặt bãy chờ sẵn, hay Chu Trường Sinh phái cảnh sát chờ sẵn, hay là Diệp Phi ba đầu sáu tay?”

 

“Nếu không, sao tất cả có thể bị tiêu diệt Gương mặt xinh đẹp của cô ta trở nên khó coi, vốn cho rằng giẫm chết Diệp Phi giống như giãẫm chết một con kiến, kết quả Noriko Shizuka chủ quan khinh địch, không giết được Diệp Phi còn để bản thân mất tích theo. Lăng Thiên Thủy nổi giận tấn công, điều động ba trăm người Hắc Lang đi nghiền nát Diệp Phi.

 

Cô ta tin, Diệp Phi có bản lĩnh hơn nữa, cũng sẽ bị nhóm Hắc Lang bọn họ giẫm chết, ai ngờ, viện trưởng Hoàng đi theo góp vui, không chỉ không mang về tin tốt, còn báo là nhóm Hắc Lang hoàn toàn bị tiêu diệt, sao cô ta có thể không tức giận?

 

“Nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

 

Lăng Thiên Thủy tức giận đạp viện trưởng Hoàng thêm một đạp: “Sao đám người Hắc Lang tất cả đều bị tiêu diệt?”

 

Chân nhỏ trắng nõn mềm mại nhưng rất mạnh, viện trưởng Hoàng bị cô ta đạp, suýt nữa thì phun máu.

 

“Nhóm người Hắc Lang biết được Diệp Phi ở biệt thự Phi Long nên liền dẫn ba trăm anh em xông vào, bao vây bọn họ”

 

Viện trưởng Hoàng quay lại quỳ, nhịn đau nói những gì mình biết tối nay: “Hắc Lang còn cho Diệp Phi ba phút để giao Noriko Shizuka ra”

 

“Thế nhưng Diệp Phi không phản ứng”

 

“Nhóm Hắc Lang đang muốn xông vào, đột nhiên toàn bộ vườn hoa tối thui, không hiểu sao đưa tay không nhìn thấy năm ngón”

 

“Sau đó tôi nghe thấy từng đợt la hét kêu rên thảm thiết, còn kinh khủng hơn là giết lợn, hơn nữa còn liên tiếp không ngừng”

 

“Bởi vì lúc ấy tôi đang gọi điện với Trịnh Thịnh Trang, nên đứng ở cuối hàng, cảm thấy không đúng nên lập tức chạy ngay”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.