Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 897



Chương 897:

Nụ cười của Lý Mạt Mạt càng tươi hơn: “Em còn lo là tối nay anh không đến chứ”

Mình càng ngày càng thành công, nhà họ Lý cũng càng giàu có, cái này cũng có nghĩa là sự chênh lệch giữa mình với Diệp Phi cũng càng ngày càng lớn.

Cô ấy lo rằng Diệp Phi cảm thấy tự ti không dám đến tham gia buổi tiệc.

“Hôm nay nhà em tân gia, lại còn là sinh nhật em, sao anh lại không đến chúc mừng được chứ?”

Diệp Phi cười đưa quà cho cô Vẻ.

Là một cái túi màu đen, hình như bên trong là một quyển sách.

“Cảm ơn anh, anh vào trong nói chuyện đi ạ”

Lý Mạt Mạt nhận cái túi màu đen, sau đó đón Diệp Phi vào trong, cũng không mở quà ra xem, hiển nhiên là cô ấy cũng không nghĩ đến đồ gì tốt.

Rất có thể đó là một quyển truyện cổ Andersen.

Mặc dù lần trước Diệp Phi được Hoa Thanh Phong chào.

đón khiến cho bọn họ khá bất ngờ, nhưng Lý Mạt Mạt cảm thấy, đó chỉ là một mối quan hệ, khó mà đổi thành lợi ích tốt gì được.

Vả lại, coi như Diệp Phi có quen biết với Hoa Thanh Phong thì sao?

Dù sao cũng không thể kiếm được số tiền như mình đi phát sóng trực tiếp được.

Diệp Phi hỏi: “Chú Dũng đâu?”

“Ông ấy đâu?”

“Đầu ông ấy đã đỡ hơn chưa?”

“Ông ấy đang tiếp khách trên tầng hai, có mấy người lãnh đạo cấp cao của Liên đoàn võ thuật tới”

Lý Mạt Mạt kiêu ngạo đáp: “Gần đây ông ấy cũng rất may mắn, kí một lượt mười mấy cái đơn với liên đoàn võ thuật, một năm nay thôi mà bằng ba năm trước kia”

“Đầu của ông ấy cũng đỡ rồi, ban đêm không còn bị đau tới mức tỉnh lại nữa”

“Diệp Phi, anh cứ thoải mái dạo chơi đi”

Lý Mạt Mạt chỉ vào biệt thự nói với Diệp Phi: “Mặc dù căn biệt thự này hơi nhỏ chút, nhưng cũng không đến nỗi tệ”

“Em đã đi xem mấy lần rồi, cuối cùng lại chọn căn này”

“Hơn ba nghìn tỷ, em phải chắt chiu hết mức mới gom được gần bảy tỷ, còn lại thì lại phải đi mượn bố em”

“Mặc dù bố không lấy lãi của em, nhưng số tiền còn lại kia cũng đủ để cho em sống được mấy năm, ôi sau này áp lực lớn rồi”

Lý Mạt Mạt bỏ ra được gần bảy tỷ để cùng mua nhà với mọi người, trên mặt vô cùng thỏa mãn, lại một lân nữa cảm thấy mình khá nổi bật trong số những người đồng trang lứa.

Diệp Phi chăm chú xem xét một lát, sau đó cười gật đầu: “Không tệ, không tệ, căn biệt thự này khá tốt”

Lý Mạt Mạt lại nghĩ tới một chuyện: “Đúng rồi, tháng này em đã phỏng vấn xong rồi, có lẽ em sẽ không tới tập đoàn Như Ý làm”

“Mặc dù tiền lương khá tốt, nhưng vẫn chênh lệch quá xa so với việc phát sóng trực tiếp, chỉ cần phát một giờ thôi cũng đã bằng tiền em làm ở tập đoàn Như Ý một năm rồi”

“Em cũng đã thuyết phục bố mẹ rồi, sau này em sẽ chuyên tâm vào việc phát sóng trực tiếp, nhưng mà anh cũng không cần lo lắng, em sẽ bảo Vương Tông Nguyên chăm sóc anh thật tốt”

Cô ấy nhìn Diệp Phi, căn dặn: “Mặc dù mấy lần anh may mắn ký được hợp đồng, nhưng em cảm thấy anh vẫn nên làm ra làm chơi ra chơi, đi làm hẳn hoi một chút”

Diệp Phi cười cười: “Được, anh sẽ suy nghĩ cẩn thận”

“Mạt à, tôi nói này, bây giờ cháu cũng coi như là cô chủ nhà giàu rồi”

Đúng lúc này, có vài bóng người xuất hiện trước mặt hai người họ, áo choàng, váy ngắn, tất chân, cả đám vênh váo tự đắc, mùi nước hoa tràn ngập trong không khí.

Trong đó có một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ chặn đường bọn họ lại, nhìn Diệp Phi với vẻ quái dị, rồi nói: “Cháu bị làm sao mà con chó con mèo cũng tiện tay tha về nhà được vậy?

“Căn nhà này, dù cháu có góp vào gần bảy tỷ, thì cũng không thể phá hoại như vậy được”

“Chú ý phẩm vị của mình một chút đi, nếu cháu kiếm được nhiều tiền hơn một chút nữa, thì cũng là một người rất giàu có rồi”

Mấy cô gái xinh đẹp đi theo bà ta cũng cười phụ họa, tất cả đều dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Diệp Phi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.