Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 960



Chương 960:

“Người anh em, tôi đã biết điều như vậy rồi, chúng tôi kiếm tiền cũng rất vất vả, tiền lãi cũng không bao nhiêu.”

Thấy Diệp Phi biết Tiêu Nhược Băng nhưng cũng không xem cô ta ra gì, cơ thể Tôn Phượng Kiều run lên một cái: “Trong nhà tôi trên có người già dưới có trẻ con, cậu tha cho tôi đi…

Bà ta cuống quít dập đầu với Diệp Phi: “Sau này tôi không dám nữa, một tỷ năm mươi triệu hôm qua tôi sẽ bồi thường cho cậu”

“Mấy người cực khổ kiếm tiền, nhưng mà biết bao nhiêu người bị các người hại táng gia bại sản, vợ con ly tán?”

Diệp Phi đá bà ta bay ra ngoài: “Ngoan ngoãn phối hợp, tôi sẽ bớt cho bà mấy năm tù…”

Sau khi anh đưa ghi âm lời khai của bọn họ cho bố mẹ xem thì trực tiếp gọi điện thoại cho Chu Trường Sinh.

Cho dù là Đại Tường có thân phận thế nào, có liên quan đến ai, Diệp Phi cũng sẽ nhổ tận gi Sáu giờ rưỡi tối, Diệp Phi xuất hiện ở khách sạn Như Ý.

Anh biết Tiết Như Ý và Vương Đông Sơn bề bộn nhiều việc nên từ chối bọn họ đến biệt thự Phi Long đón mình, anh tự mình xuất hiện ở cửa buổi tiệc.

Anh cũng không nói nhóm người Tiết Như Ý ra đón tiếp.

Đối với Diệp Phi mà nói, anh càng muốn để Tiết Như Ý làm nhân vật chính hơn là làm người phát ngôn của mình.

Tối nay nhà hàng Như Ý rộn ràng chưa từng thấy, xe đến xe đi, người người nhộn nhịp.

Không chỉ có những nòng cốt của liên đoàn võ thuật Nam Lăng tề tựu, mà bạn bè khắp nơi cũng đến dự tiệc, Giang Thị, nhà họ Chu, nhà họ Tống đêm nay đều có người đại diện tham gia.

Vậy nên bên ngoài nhà hàng Như Ý tụ tập rất nhiều doanh nhân, ai nấy đều giơ cao ly rượu bàn bạc nói chuyện.

Nam mặc âu phục, nữ ăn mặc quý phái, nói cười liên tục, ăn uống linh đình, bầu không khí có vẻ rất hài hòa.

Bởi vì đang đợi ngồi vào chỗ, những nhân vật lớn cũng chưa đến nên tất cả mọi người đang đứng tán gẫu.

Diệp Phi vừa xuất hiện đã bị Đại Tường, Liễu Nguyệt Linh, Lý Mạc Mạc và Vương Tông Nguyên chú ý tới.

“Diệp Phi?”

“Chết tiệt! Sao nó lại đến đây chứ?”

Sắc mặt của Liễu Nguyệt Linh trầm xuống trong nháy mắt: “Sao lại không có chút tự trọng nào vậy chứ?”

Đại Tường cũng cạn sạch ly rượu trong tay, tức giận nói: “Tôi thực sự tức giận.”

Nhóm người Liễu Nguyệt Linh cứ cho rằng sáng nay nói chuyện bị Diệp Phi nghe được việc sẽ đến tiệc rượu liên đoàn võ thuật nên đã chạy đến để kiếm hời.

Đầu tiên Lý Mạc Mạc hơi sửng sốt, sau đó vô thức đi đến: “Diệp Phi, anh cũng đến sao?”

Hôm nay trên người cô gái mặc toàn nhãn hiệu Chanel, váy ngắn mỏng mềm không chỉ khiến cho cô ấy hấp dẫn hơn mà còn tinh tế khoe ra đôi chân dài xinh đẹp.

Gương mặt trang điểm và đeo thêm đồ trang sức trang nhã, trên người tỏa ra mùi nước hoa thoang thoảng, dưới ánh sáng của ngọn đèn, cực kỳ hấp dẫn ánh nhìn.

Thấy Lý Mạc Mạc chào hỏi mình, Diệp Phi rất lịch sự trả lời: “Tôi đến góp vui thôi.”

“Đây là chỗ để cậu đến góp vui à?”

Lúc này Liễu Nguyệt Linh lắc mông đi đến, trên mặt hờ hững và lạnh lùng: “Trước đó đã nói là cậu không có tư cách tham gia tiệc rượu cao cấp như vậy, vậy mà cậu vẫn có thể chạy đến đây cho được, tôi khuyên là cậu nên lập tức cút khỏi đây”

“Vương Tông Nguyên đang tìm người xử lý cậu.”

“Cái đêm mà cậu nói cậu ta mang họa sát thân kia, cậu ta bị người ta đánh cho một trận nên thân, cậu ta chắc chắn là cậu đã giở trò.”

“Tốt nhất là cậu nên cẩn thận đi, nếu không… mất mạng lúc nào không hay.”

Sau đó bà ta lại sừng sộ răn dạy Lý Mạc Mạc: “Mạt, con biết mình đang làm gì không? Ai cho con gọi Diệp Phi đến đây?”

“Đây là tiệc rượu cấp cao của liên minh võ thuật Nam Lăng, nếu không có thân phận thì nhất định không thể vào”

“Chúng ta có thể đến được cũng là nhờ vào phúc của bố nuôi con”

Liễu Nguyệt Linh hùng hổ: “Con gọi cậu ta tới là muốn vứt bỏ mặt mũi của bố nuôi con sao?”

Lý Mạc Mạc ngẩn ra, sau đó xua tay: “Mẹ, con không gọi Diệp Phi đến…”

“Con không gọi cậu ta?”

Liễu Nguyệt Linh sửng sốt sau đó phản ứng lại, quay về phía Diệp Phi quát lên: “Vậy là cậu lén đi theo Mạt đến đây sao?”

“Con người của cậu sao lại như vậy chứ? Mặt dày như vậy có lợi gì sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.