Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 969



Chương 969:

Diệp Phi nâng một ly rượu nhìn Hồng Đại Tường nói: “Ông chờ ngồi tù đi”

Liễu Nguyệt Linh không nhịn được: “Diệp Phi, cậu đừng tiểu nhân đắc ý, không phải vì trước đây chúng tôi coi thường cậu nên cậu hãm hại anh Hồng đó chứ?”

Vẻ mặt Lý Mạc Mạc cũng lạnh lùng: “Diệp Phi, anh làm vậy rất vô nghĩa”

“Ông ta vẫn chưa đủ tư cách để tôi trả thù.”

Diệp Phi ném máy tính bảng bên cạnh qua, trên đó là lời khai của Tôn Phượng Kiều: “Tôn Phương Kiều đã khai rồi, bọn họ là người làm thuê cho Hồng Đại Tường, chuyên giả làm người bị đụng phải”

Trong cửa hàng ngọc thạch Long Phượng cũng đã tìm ra số lượng lớn hóa đơn giả, còn có sổ sách tuồn ngọc thạch hư Vỡ ra ngoài.”

Anh cười lớn nhìn Hồng Đại Tường: “Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, việc Hồng Đại Tường phạm tội là thật, không có ai đổ tội cho ông ta”

Liễu Nguyệt Linh và Lý Mạc Mạc không tin, nhưng mà vừa cầm máy tính bảng lên xem thì trong lòng bỗng lạnh lẽo, chứng cứ rất xác thực, Hồng Đại Tường đúng là kẻ tình nghi rất nhiều tội.

Hơn nữa chỉ chuyện Tô Tích Nhi thôi cũng đã có thể hiểu được cả quá trình.

Liễu Nguyệt Linh hung dữ trợn mắt nhìn Hồng Đại Tường, thật không ngờ mình cũng là con cờ bị ông ta lợi dụng.

Sắc mặt Hồng Đại Tường khó coi, vẫn nói dối như cũ: “Hội trưởng Diệp có thể dối trời gạt đất, vu oan giá họa sao?”

“Có phải là tôi vu oan cho ông hay không, đợi cảnh sát đến là sẽ biết”

“Đúng rồi, dì Liễu, hợp đồng với Vân Âm của Lý Mạc Mạc là quà mà mấy ngày trước tôi tặng cho cô ấy”

Diệp Phi nhìn Lý Mạc Mạc cười: “Nếu mọi người đã không thích, vậy tôi sẽ lấy lại!”

“Gì cơ? Là quà của cậu?”

Liễu Nguyệt Linh chấn động: “Sao có thể chứ? Là anh Hồng đưa mà, có phải không anh Hồng?”

Lý Mạc Mạc cũng nhìn về phía Hồng Đại Tường đợi câu trả lời.

“Reng” Không đợi Hồng Đại Tường trả lời, điện thoại di động của Lý Mạc Mạc rung lên.

Cô ta nhìn qua, là công ty Vân Âm, lập tức bấm nút nghe.

“Cô Lý Mạc Mạc, thật ngại quá, tôi là tổng giám đốc Thích Mạn Thanh của công ty Vân Âm”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói lạnh như băng của một cô gái trẻ: “Tôi đại diện công ty hủy hợp đồng với cô, từ giờ trở đi cô và công ty Vân Âm không còn liên quan gì đến nhau”

Cô ta còn bổ sung một câu: “Tiền bồi thường hợp đồng ba phẩy năm tỷ trong năm phút nữa sẽ được chuyển đến tài khoản cho cô.”

Cả người Lý Mạc Mạc chấn động: “Sao cơ? Tại sao mọi người lại muốn hủy hợp đồng? Tại sao? Không phải bên phía ngài rất xem trọng tôi sao? Không phải ra giá 3500 tỷ để bồi dưỡng tôi sao?”

“Các vị đừng quên tôi có thần y Trung Hải làm chỗ dựa”

Cô ta liên tục nói: “Hủy hợp đồng với tôi, các vị sẽ tổn thất lớn”

“Tút tút tút” Thích Mạn Thanh vốn không thèm trả lời lại, không hề khách sáo cúp máy.

Mặt Lý Mạc Mạc xám như tro tàn.

Liễu Nguyệt Linh vô thức hỏi: “Mạt, sao vậy?”

Lý Mạc Mạc nức nở nói: “Công ty Vân Âm hủy hợp đồng với con rồi…

“Sao lại như vậy? Đang yên đang lành sao lại hủy hợp đồng?”

“Nhưng mà đừng sợ, bố nuôi con sẽ nói chuyện với công ty Vân Âm, ông ấy nhất định giải quyết được.”

Liễu Nguyệt Linh an ủi một câu sau đó nhìn về phía Hồng Đại Tường nói: “Ông mau gọi điện thoại cho công ty Vân Âm đi, hỏi xem có nhầm lẫn gì không…”

Ánh mắt Hồng Đại Tường lập tức né tránh.

Lý Mạc Mạc phản ứng kịp, nhìn chằm chằm Diệp Phi: “Hợp đồng này, thật sự là anh tặng sao…”

“Tôi làm thì sao?”

Diệp Phi nhẹ nhàng bấm điện thoại, chỉ nghe một giọng nói giòn tan: ” ‘Tiểu Thần Y Trung Hải’ đã đăng nhập”

“Gì chứ?”

Liễu Nguyệt Linh không nhịn được hét lên một tiếng: “Cậu là tiểu thần y Trung Hải?”

Bà ta lại nhìn về phía Hồng Đại Tường lần nữa, lần này Hồng Đại Tường đã nhìn đi chỗ khác.

Lý Mạc Mạc cũng há mồm trợn mắt, dù thế nào cũng không ngờ tới là tiểu thần y Trung Hải đã thưởng cho mình hơn 70 tỷ lại là Diệp Phi… Chuyện này quá hoang đường, thật sự không thể tin được, cũng khiến cô ta không chấp nhận được.

“Diệp Phi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.