Chàng Rể Chiến Thần

Chương 1502: 1502: Sức Mạnh Của Hợp Kích



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe Đường Đức Vũ nói xong, hai bên má Đường Ức Nhu ửng đỏ.

“Ông nội, không phải như ông nghĩ đâu”.

Đường Ức Nhu vội vàng giải thích, sau đó nhìn về phía bóng lưng của Dương Thanh, nhỏ giọng nói: “Hơn nữa với thân phận và thực lực của anh ấy, muốn người phụ nữ như thế nào mà không có? Sao có thể thích cháu được?”  
Từ nhỏ cô ta đã lớn lên ở nhà họ Đường, biết rõ có một ngày mình sẽ trở thành vật hy sinh để gia tộc kết thông gia.

Vì biết rõ điều này, cho nên từ nhỏ cô ta đã cố gắng khiến mình trở nên xuất sắc hơn, là vì không để mình trở thành vật hy sinh như thế.

Nhưng cô ta không ngờ rằng dù mình có giỏi đến mức nào cũng không thể thoát khỏi số phận, mãi đến khi nãy, một câu nói khi thuận miệng của Dương Thanh đã giúp cô ta.

Website [email protected]_247.cом cập nhật nhanh nhất             Dù cô ta không thể nói là mến mộ Dương Thanh, nhưng khi biết anh là Dương Thanh một mình khiến hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh chạy trối chết ở Yến Sơn Yến Đô, cô ta cảm thấy cực kỳ ngưỡng mộ.

Đương nhiên nếu Dương Thanh chịu chấp nhận cô ta, cô ta cũng nguyện ý trở thành người phụ nữ của Dương Thanh.

Dương Thanh thì không hề suy nghĩ nhiều như thế, anh nói chuyện giúp Đường Ức Nhu trước mặt Đường Đức Vũ là vì cô gái này tốt bụng, khiến anh cảm thấy rất đáng quý.


Chỉ thế mà thôi!  
Lúc này, anh dẫn theo ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh, mười mấy cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, tấn công về phía điện Diệp Hoàng.

Nhưng chỉ cần là cao thủ đánh nhau với bọn họ đều sẽ bị giải quyết trong nháy mắt, không hề có ngoại lệ.

“Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, mấy người Dương Thanh đã đến Thúy Viên, qua Thúy Viên sẽ đến điện Diệp Hoàng”.

Một tôi tớ trong điện Diệp Hoàng vội vàng đi vào, sợ xanh mặt nói.

Trong điện Diệp Hoàng đều là lãnh đạo cấp cao của Hoàng tộc họ Diệp, sau khi nghe tôi tớ báo cáo xong, sắc mặt của những người trong Hoàng tộc họ Diệp đều cực kỳ nặng nề, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Lâm ngồi trên hoàng vị.

Diệp Lâm thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã cảm giác được vị trí của Dương Thanh, cho nên lão ta cũng không hề bất ngờ, còn quát to: “Hoảng hốt cái gì? Không phải còn chưa đến điện Diệp Hoàng sao?”  
“Dù cậu ta có đến thì thế nào? Còn có mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh trông coi, cho dù bọn họ thất bại thì vẫn còn có tôi, ta có thua thì vẫn còn người bảo vệ, sợ cái gì mà sợ?”  
Tiếng hét giận dữ của Diệp Lâm tựa như sấm sét, nổ vang bên tai người của Hoàng tộc họ Diệp.

Nhưng sau khi lão ta quát xong, lại có một tôi tớ vội vàng chạy đến, sợ xanh mặt nói: “Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, bọn họ đã vượt qua Thúy Viên, đi tới trước điện Diệp Hoàng!”  
Hoàng tộc họ Diệp vừa được Diệp Lâm nâng cao sĩ khí, bây giờ sau khi nghe thấy lời của tôi tớ này, sĩ khí lại bị hạ thấp, trên mặt ai cũng lộ vẻ sợ hãi.

Lúc này Dương Thanh cũng chỉ cách bọn họ có một cánh cửa thôi.

“Lão Hoàng Chủ, Dương Thanh đến rồi, đến rồi, chúng ta nên làm gì đây?”  
“Lão Hoàng Chủ, mong ngài ra tay, mau chóng giết chết Dương Thanh, nếu không chúng ta sẽ chết chắc đó!”  
“Lão Hoàng Chủ, xin ngài ra tay cứu chúng tôi với!”  
Trong nháy mắt, đám người thuộc dòng chính trong điện Diệp Hoàng bắt đầu cầu xin.

Trong chuyện xảy ra ở Yến Sơn một tuần trước, hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh là Diệp Lâm và Lưu lão quái đều chạy trối chết.

Bây giờ Dương Thanh ở ngay bên ngoài, bọn họ thật sự rất sợ.

Sắc mặt của Diệp Lâm cực kỳ u ám, trong con ngươi tràn đầy sát khí mãnh liệt, tức giận quát: “Tất cả im miệng cho tôi! Ai còn dám nói nhảm thêm một câu nữa thì lập tức cút ra ngoài cho tôi!”         Lúc này trong điện Diệp Hoàng đang ồn ào mới yên tĩnh lại.


Diệp Lâm đảo mắt nhìn xung quanh, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo: “Mọi người đều là cao thủ mạnh nhất của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta, nếu ngay cả mọi người cũng sợ, thì Hoàng tộc họ Diệp còn có tương lai sao?”  
“Mọi người tỉnh táo lại cho tôi, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!”  
Lúc này, mấy người Dương Thanh xuất hiện bên ngoài điện Diệp Hoàng, mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh chặn trước mặt bọn họ.

Khiến Dương Thanh thấy bất ngờ là trong mười tám cao thủ vẫn còn có ba cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, Hoàng tộc họ Diệp đúng là có nền tảng vững vàng!  
Mà cao thủ Lý Trọng đưa đến cũng là Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, có tới mười lăm người, dù không nhiều bằng mười tám cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp, nhưng bọn họ đều là cao thủ được lựa chọn tỉ mỉ, Hoàng tộc họ Diệp có ưu thế về số lượng, nhưng mấy người Dương Thanh vẫn tự tin rằng mình sẽ thắng.

“Lão chó già Diệp Lâm, lăn ra đây chịu chết đi!”  
Dương Thanh cũng không ra lệnh tấn công, mà la to về phía điện Diệp Hoàng.

Trong điện Diệp Hoàng, sau khi nghe thấy Dương Thanh tức giận mắng mình là lão chó già, Diệp Lâm cực kỳ phẫn nộ, nhưng lão ta vẫn cố nhịn, không lập tức đi ra ngoài.

Tuy lão ta đã đột phá cảnh giới một lần nữa, tự tin có thể chiến thắng Dương Thanh, nhưng vẫn thấy không yên tâm, cho nên mới sắp xếp cao thủ trong các gia tộc lớn của Hoàng thành Diệp đến đây, giúp lão ta làm Dương Thanh mất sức.

Nhưng Dương Thanh đã xông đến trước cửa điện Diệp Hoàng mà vẫn không ra tay, chẳng những anh không ra tay, ngay cả ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng không ra tay.

Bây giờ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào mười tám cao thủ bên ngoài điện Diệp Hoàng thôi, sau khi sử dụng thuật hợp kích, mười tám người này đã có thể bộc phát ra thực lực của cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.

“Trước điện Diệp Hoàng, không cho phép ai được làm càn!”  
Một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh dẫn đầu tức giận nhìn Dương Thanh, quát lên.


“Ông muốn chết sao!”  
Lý Trọng quát lên, nhanh chóng tiến tới một bước, ra lệnh: “Cao thủ của nhà họ Lý…”  
Lão ta vừa định ra lệnh cho cao thủ dưới trướng ra tay, Dương Thanh bỗng nói: “Đợi đã!”  
“Cậu Thanh…”  
Lý Trọng nhìn Dương Thanh với vẻ mặt khó hiểu.

Lão ta thấy Dương Thanh híp mắt lại, quan sát mười tám cao thủ bắt đầu chạy quanh bọn họ này.

Hai anh em họ Tống cũng cau mày, tiết tấu chạy của mười tám người này không đơn giản chút nào, hai anh em họ tâm linh tương thông, liên thủ lại có thể bùng nổ ra sức chiến đấu càng mạnh hơn.

Trên mặt Lý Trọng tràn đầy sát khí, người di chuyển, xông thẳng về phía cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh dẫn đầu.

“Không biết tự lượng sức mình! Giết!”  
Cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đang dẫn đầu hừ lạnh, lập tức đánh xuống một chưởng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.