Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2005: 2005: Chương 2015





Đoàn Vô Viêm càng hoảng sợ tột độ nói: “Thần Cảnh đỉnh phong! Không ngờ anh ta là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong!”
“Không!”
“Không thể nào!”
“Tuyệt đối không thế!”
Đoàn Vô Viêm gào lên, trong mắt ông ta ngập tràn sát khí, găn giọng nói: “Sư phụ, giết anh ta cho con! Con muốn anh ta chết!”
Lúc này Đoàn Vô Viêm rất muốn giết Đoàn Vô Nhai.

Ông ta nhỏ hơn Đoàn Vô Nhai hai tuổi đã đột phá Thần Cảnh hậu kỳ, khó khăn lắm mới đoạt lại danh hiệu thiên tài võ thuật số một của của Hoàng tộc họ Đoàn.

Nào ngờ sáng nay ông ta vừa mới bước vào Thần Cảnh, chưa đến giữa trưa Đoàn Vô Nhai đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.

Ông ta không thể chấp nhận sự thật này.

Đoàn Vô Nhai bắt buộc phải chết!

La Tu không hề ra tay, chỉ nghiêm mặt nhìn Đoàn Vô Nhai, thầm cân nhắc có nên giết ông ta hay không.

Dù Đoàn Vô Nhai đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, lão ta cũng không sợ.

Lão ta đã ở Thần Cảnh đỉnh phong rất nhiều năm, một cao thủ vừa mới bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì đã sao?
Nhưng muốn giết Đoàn Vô Nhai e là rất khó.

Đoàn Vô Nhai ngạo nghễ đứng đó, toàn thân toát lên khí tức Thần Cảnh đỉnh phong, ánh mắt nhìn La Tu tràn đầy ý chí chiến đấu.

Chỉ là hai mắt ông ta đỏ ngầu, dường như không thể chịu được nguồn năng lượng của Thần Cảnh đỉnh phong.

“Không đúng!”
La Tu đột nhiên lên tiếng: “Không phải cậu ta đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, mà là dùng bí pháp tăng sức chiến đấu lên Thần Cảnh đỉnh phong!”
“Cậu ta không chống đỡ được lâu đâu.


Đến khi cậu ta không chịu nổi nữa, tác dụng phụ của bí pháp cưỡng ép tăng thực lực rất mạnh, có lẽ nền tảng võ thuật cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng”.

Nghe vậy, Đoàn Vô Viêm kinh hãi hỏi: “Thật sao?”
La Tu gật đầu.

“Ha ha ha ha…”
Đoàn Vô Viêm lập tức cười phá lên: “Thì ra anh dùng bí pháp cưỡng ép tăng thực lực”.

“Ngu xuẩn! Anh đúng là đồ ngu xuẩn!”
“Tôi đang sợ anh thật sự đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng xem ra hiện giờ không cần lo lắng gì nữa”.

“Bất kỳ bí pháp cưỡng ép tăng thực lực nào cũng tổn hại nghiêm trọng đến nền tảng võ thuật.

Để bảo vệ một kẻ sắp chết, anh không tiếc tổn hại nền tảng võ thuật của mình, đúng là ngu ngốc!”
Đoàn Vô Nhai không thèm đáp lại Đoàn Vô Viêm đang phát điên, chỉ nhìn chăm chằm La Tu, cản răng nói: “Có tôi ở đây, ai cũng đừng lòng động đến một sợi tóc của cậu Thanh!”
Dứt lời, ông ta lại hỏi Độc Du: “Ông có chống đỡ nổi không?”
Sắc mặt Độc Du trắng bệch, gật đầu nhìn các cao thủ Thần Cảnh khác, lạnh giọng đáp: “Giết một hai cao thủ Thần Cảnh không thành vấn đề”.

Giọng điệu vô cùng tự tin..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.