Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2006: 2006: Chương 2016





Dù đang bị thương nặng, ông ấy cũng là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.

Gó thể không giết nổi cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ nhưng Thần Cảnh trung kỳ thì vẫn có thể giết được.

“Được, đưa cậu Thanh và Ngữ Yên rời khỏi đây đi!”
Đoàn Vô Nhai ra lệnh.

“Bố!”
Đoàn Ngữ Yên lo lắng hét lên.

.

truyện ngôn tình
BDIlg Đoàn Vô Nhai giận dữ quát.

Đoàn Ngữ Yên đỏ bừng mắt nhìn ông ta rồi quay lưng rời đi với Độc Du.

Độc Du cống Dương Thanh đang hôn mê trên lưng, cất bước đi ra ngoài.


Mấy cao thủ Thần Cảnh xông lên chặn đường.

“Cút!”
Độc Du nổi giận thét lên, sức mạnh võ thuật khủng bố trên người ông ấy càn quét ra ngoài.

“Để Dương Thanh lại, chúng tôi sẽ thả ông đi!”
Một cao thủ Thần Cảnh lạnh lùng nói.

“Giết!”
Độc Du xông thẳng về phía trước.

Mấy cao thủ Thần Cảnh đồng loạt tao tới.

Cùng lúc đó, Đoàn Vô Nhai cũng vọt tới chỗ La Tu.

Đúng là ông ta đã dùng bí pháp cưỡng ép tăng thực lực, cũng không kiên trì được bao lâu.

Ông ta nhất định phải đánh bại La Tu trước khi bí pháp hết tác dụng, nếu không hôm nay Dương Thanh sẽ phải chết.

Lúc này, ý chí chiến đấu trên người ông ta phun trào, mỗi lần ra tay đều khiến đất trời rung chuyển, dù là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như La Tu cũng cảm thấy áp lực cực lớn.


“Bịch bịch bịch!”
Đoàn Vô Nhai điên cuồng ra đòn, La Tu cũng dùng hết sức đối phó, cảm thấy tay chân luống cuống.

Đoàn Vô Viêm nhìn không chớp mắt, muốn trông thấy Đoàn Vô Nhai bị La Tu đánh giết.

Hoàng tộc họ Đoàn chỉ có một người thừa kế là ông ta.

Ai cũng không có tư cách tranh với ông ta!
Cuộc chiến giữa các cao thủ Thần Cảnh khiến khu nhà nhỏ bị san bằng.

Trong mắt Đoàn Vô Nhai lóe lên sát khí, mặt mũi vặn vẹo: “Tại sao? Tại sao các người lại đối xử tới tôi như vậy?”
“Tôi chỉ muốn bảo vệ một căn nhà nhỏ thôi mà, sao lại làm vậy với tôi?”
Trên mặt ông ta hiện lên vẻ đau khổ, trông thấy ngôi nhà nhỏ bị phá hủy, lòng ông ta như đang rỉ máu.

Từ khi vợ ông ta qua đời, ngôi nhà nhỏ của hai.

bọn họ đã trở thành cấm địa của riêng ông ta.

Trừ ông ta và con gái, không ai được phép bước vào.

Bây giờ ngôi nhà ấy lại bị Đoàn Hoàng ra lệnh phá hủy.

“Tôi đã không thèm tranh quyền thừa kế, sao các người còn ép tôi?”
Đoàn Vô Nhai chợt ngẩng đầu, đôi mắt đỏ như máu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.