Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2121



Chương 2121:

 

Chỉ là hiện giờ nhà họ Quách nhìn như mạnh mẽ, thậm chí có cả cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trấn giữ, dẫu sao đã tốn rất nhiều tiền mới mời được những cao thủ đứng đầu đó.

 

Nhưng nếu như dùng tiền mới tới, đương nhiên có thể bị người khác tiêu tiền mời đi.

 

Cho dù không nỡ để Quách Sở Sở đi, lão ta cũng chỉ có thể gả cô ta ra ngoài.

 

“Ông nội, cháu không đồng ý!”

 

Quách Sở Sở đỏ mắt nói.

 

Thấy Quách Sở Sở cự tuyệt, sắc mặt Lý Bảo Phong nhất thời vô cùng khó coi, Quách Thăng dù không chịu, nhưng cũng không thể để Quách Sở Sở từ chối ngay trước mặt nhà họ Lý, nên lập tức cau mày quát lớn: “Từ bao giờ cháu cũng không hiểu chuyện như vậy?”

 

Quách Sở Sở ngân ngấn lệ, đỏ mắt nói: “Ông nội, chuyện gì cháu cũng có thể đồng ý với ông, duy chỉ có chuyện hôn nhân cháu không thể vâng theol”

 

“Im miệng!”

 

Quách Thắng tức giận quát.

 

Lúc này, Quách Sở Sở mới không nói thêm gì nữa, khuôn mặt đầy vẻ uất ức. Cô ta biết, ông nội đang mang trên lưng áp lực lớn đến thế nào.

 

Nhưng bảo cô ta cứ gả và nhà họ Lý như vậy, cô ta thật sự không cam lòng.

 

“Ông nội, cháu có thể gả vào nhà họ Lý, nhưng chồng tương lai của cháu ít nhất cũng phải có thực lực võ thuật mạnh hơn cháu, nếu không cháu tuyệt đối không đồng ý!”

 

Quách Sở Sở bỗng nhiên nói.

 

Nghe cô ta nói vậy, trong mắt Lý Bảo Phong càng lộ vẻ tức giận.

 

Bởi vì Quách Sở Sở không chỉ có tài năng kinh doanh giỏi nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Quách, mà còn là người có thiên phú võ thuật cao nhất.

 

Cô ta mới chỉ hai mươi tám tuổi đã đạt đến cảnh giới Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Mà anh ta năm nay đã ba mươi mốt tuổi, cảnh giới võ thuật mới miễn cưỡng đột phá Vương Cảnh hậu kỳ.

 

Hôm nay, Quách Sở Sở lại nói trừ khi cảnh giới võ thuật của Lý Bảo Phong vượt qua cô ta, mới chịu gả cho anh ta.

 

Lý Bảo Phong cho là Quách Sở Sở đang làm nhục mình!

 

“Nếu quả thật dựa theo tiêu chuẩn đó của em để lập gia đình, chỉ sợ trong lớp người trẻ đồng lứa ở Chiêu Châu này cũng chẳng có ai có tư cách cưới em”.

 

Lý Bảo Phong mặt đầy vẻ châm chọc nói: “Đương nhiên, ngoài gia tộc Cổ VõI”

 

“Theo như em nói, vậy chỉ có thiên tài võ thuật của gia tộc Cổ Võ mới có tư cách cưới em?”

 

Quách Sở Sở hung hăng trợn mắt trừng Lý Bảo Phong: “Tôi chưa từng nói như vậy, chính anh vô dụng cũng đừng cho là trên đời này ai cũng vô dụng như anh. Dương Chấn ở Yến Đô nghe nói mới chỉ hai mươi tám tuổi đã là cao thủ Siêu Phàm Gảnh, anh ta cũng đâu phải là người của gia tộc Cổ Võ”.

 

Nghe Quách Sở Sở nói mình vô dụng, vẻ mặt Lý Bảo Phong nhất thời trở nên vặn vẹo, cả giận nói: “Khốn nạn, cô nói ai vô dụng?”

 

Anh ta không chút để ý đến người đứng đầu nhà họ Quách – Quách Thăng vẫn ở đây, tức giận mắng Quách Sở Sở là con khốn.

 

Quách Thăng nhíu mày, khi nhìn về phía Lý Bảo Phong, đáy mắt sâu thảm thoáng sẹt qua tia sát ý.

 

Tựa như cảm nhận được sát ý của Quạch Thắng, Lý Bảo Phong cười lạnh một tiếng, nhìn về phía lão ta, nói: “Ông chủ Quách, cháu nghe nói nhà họ Quách đã tiêu tốn rất nhiều tài lực mới mời được ông Lục tới đây đúng không?”

 

“Cháu còn nghe nói, chỉ khi nhà họ Quách đối mặt với giờ khắc sinh tử tồn vong, ông Lục mới ra †ay giúp đỡ”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.