Chương 2162:
Đám cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nhất thời khiếp sợ, hét lớn: “Hoàng Chủ!”
Lão già khốn kiếp Lý Giang Hùng này lại định lấy tính mạng của Thượng Quan Hoàng, người của Hoàng tộc đều vô cùng tức giận.
Ngoài Lý Giang Hùng ra, còn có hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý đang một trái một phải ở bên cạnh lão ta, nháy mắt cũng tung ra đòn tấn công mạnh nhất.
“Giết!”
Lúc này, ba cao thủ gồm một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng lập tức cùng tung ra một đòn mạnh nhất.
“Ầm!”
Thượng Quan Hoàng nháy mắt ngẩng mặt lên trời thét dài.
Sau đó một luồng khí thế võ thuật vô cùng kinh người giống như có thể dời non lấp biển cuốn ra bốn phương tám hướng.
“Âm ầm ầm!”
Lúc mọi người còn đang khiếp sợ, ba cao thủ của nhà họ Lý giống như đánh vào bọt biển, không thể tạo ra bất kỳ tổn thương nào tới Thượng Quan Hoàng.
Còn ba cao thủ kia lại giống như quả bóng da, bị khí thế võ thuật bộc phát từ cơ thể Thượng Quan Hoàng đẩy lùi lại mấy bước.
“Chuyện này sao có thể?”
Lý Giang Hùng bỗng lùi về phía sau bảy tám bước mới dừng lại được, phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, mặt mày đầy vẻ khiếp sợ.
Đều là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, vì sao lại có chênh lệch lớn như vậy?
“Giết!”
Đúng lúc này, khí thế võ thuật trên người Thượng Quan Hoàng tăng vọt lên cấp đỉnh phong, đạt tới trạng thái ổn định. Chỉ thấy ánh mắt lạnh lùng của Thượng Quan Hoàng lập tức dừng lại trên người Lý Giang Hùng, sau đó bóng lão ta lập tức biến mất.
“Cậu dám!!”
Lý Trọng cảm nhận được sát ý của Thượng Quan Hoàng với Lý Giang Hùng thì lập tức quát lớn, khí thế võ thuật Siêu Phàm Tứ Cảnh bỗng bộc phát, dường như nháy mắt chắn trước người Lý Giang Hùng.
Cơ hồ đúng lúc đó, Thượng Quan Hoàng cũng xông tới, không chút do dự giơ tay tung ra một chưởng, tấn công Lý Giang Hùng.
Nhưng Lý Trọng đã chắn trước người Lý Giang Hùng, Thượng Quan Hoàng cho dù đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Lý Trọng.
Lý Trọng tung ra một chưởng, đối chọi với một chưởng của Thượng Quan Hoàng.
“Bùm!”
Một tiếng vang rất lớn.
Trong sự khiếp sợ của mọi người, thân thể Thượng Quan Hoàng liên tục lùi lại bảy tám bước, lại nhìn Lý Trọng vẫn chắn trước mặt Lý Giang Hùng, không hề lui lại phía sau một bước.
“Phụt”
Trong giây phút cơ thể Thượng Quan Hoàng đứng vững, lão ta bỗng phun ra một búng máu, sắc mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.
“Bố!”
“Ông nội!”
“Hoàng Chủ!”