Chương 2186:
“Cô Nhu, giờ đã đến lúc hành động rồi chứ?”
Lý Giang Hùng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Tử Khiêm nấy giờ luôn bị áp chế trong tivi, hỏi Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, thản nhiên nói: “Tạm thời vẫn chưa đến thời cơ thu lưới. Có lẽ người của nhà họ Thái sắp đến rồi”.
“Cái tôi muốn là, tóm gọn chỉ trong một lần thu lưới!”
Trên gương mặt diễm lệ của cô ta đầy vẻ tàn nhân.
Nếu bây giờ bại lộ căn cơ của Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Thái mà hay tin thì chắc chăn sẽ không dám đến Hoàng phủ nữa. Phải chờ đến lúc cả đám kéo đến, đó mới là thời cơ thu lưới tốt nhất.
Thấy Thượng Quan Nhu cứng rắn như thế, lòng Lý Giang Hùng run lên. Khi nhìn thấy Thượng Quan Tử Khiêm bị cao thủ nhà họ Đậu chèn ép, ngay cả bản thân ông ta cũng không chịu nổi.
Thế mà Thượng Quan Nhu vẫn có thể chịu đựng, kiên trì muốn chờ nhà họ Thái đến và vạch trần ham muốn thay thế Hoàng tộc của họ rồi mới thu lưới.
“Vậy thì để tôi ra đó bảo vệ Tam hoàng tử”.
Lý Giang Hùng nói xong, thấy Thượng Quan Nhu gật đầu mới đi.
Ông ta là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lại còn được Lý Trọng truyền thụ phép hô hấp nên người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cảnh bình thường không phải đối thủ của ông ta.
Nếu Thượng Quan Tử Khiêm gặp tình huống nguy cấp, chỉ cần giúp giữ được mạng là không còn vấn đề gì nữa.
Cùng lúc đó, trong phòng tiếp khách, Lý Trọng ẩn ý nhìn về phía Thượng Quan Nhu rồi đưa mắt sang Thượng Quan Hoàng, lên tiếng: “Hoàng Chủ, ông đã tìm được một người thừa kế vô cùng ưu tú cho Hoàng tộc của mình rồi đấy. Sau hôm nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ còn huy hoàng đến trăm năm nữa”.
Người có địa vị như Lý Trọng mà vẫn nói ra những lời như vậy, đây chính là sự đánh giá vô cùng cao cho Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Hoàng sảng khoái cười, hài lòng nhìn Thượng Quan Nhu rồi đáp: “Chỉ là không biết con bé chịu ở Hoàng tộc bao lâu”.
Thượng Quan Nhu vừa bước qua tuổi ba mươi mà đã là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ. Với thiên phú xuất chúng ấy, chắc chắn cô ta sẽ đột phá vào Siêu Phàm Cảnh trước năm bốn mươi tuổi.
Một khi đột phá đến cảnh giới ấy, có lẽ Thượng Quan Nhu sẽ không tiếp tục ở lại Hoàng tộc nữa.
Thượng Quan Hoàng đưa mắt về phía Dương Chấn, chợt nghĩ rằng nếu Thượng Quan Nhu có thể luôn đi theo anh thì có phải tương lai của Hoàng tộc sẽ xán lạn hơn không?
“Cậu Chấn, tôi có một yêu cầu hơi quá phận. Mong cậu hãy nhận Thượng Quan Nhu làm đồ đệ”.
Lão ta đột nhiên nói, ánh mắt đầy chờ mong.
Lý Trọng giật mình. Bản thân Thượng Quan Nhu đã đủ xuất sắc rồi, nếu còn được Dương Chấn nhận làm đồ đệ thì chẳng phải sau này sẽ càng mạnh hơn sao?
Nét mặt của Dương Chấn vẫn bình tĩnh, hờ hững liếc mắt nhìn Thượng Quan Hoàng rồi đáp: “Thượng Quan Nhu rất thích hợp để trở thành Hoàng Chủ”.
Tuy không nói thẳng ra nhưng ý trong câu đã rõ.
Thượng Quan Hoàng cảm thấy thất vọng nhưng vẫn cảm kích nói: “Cảm ơn cậu Chấn!”
Một bên khác, cuộc chiến giữa Thượng Quan Tử Khiêm và cao thủ nhà họ Đậu đã đến hồi kết thúc.
Dù thực lực mạnh đến đâu, cuộc chiến kéo dài càng lâu thì thể lực sẽ tiêu hao càng lớn.
“Thượng Quan Tử Khiêm, trận chiến này nên kết thúc rồi!”
Ánh mắt của cao thủ của nhà họ Đậu trầm xuống, giọng lạnh ngắt.