Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2364



Chương 2364:

 

“Chúng tôi biết, cậu chẳng thân quen gì với chúng tôi, nếu bảo cậu báo thù giúp chúng tôi, đặt cậu vào tình cảnh khó xử là rất không phù hợp, nhưng chúng tôi cũng hết cách rồi. Thiên phú võ thuật của chúng tôi hết sức bình thường, kiếp này không còn hy vọng báo thù nữa”.

 

Dương Chấn thầm kinh ngạc, không ngờ cặp anh em này lại là người của gia tộc Cổ Võ.

 

Gia tộc Cổ Võ nào cũng hết sức đáng sợ, cho dù chỉ là gia tộc yếu nhất thì cũng mạnh hơn Hoàng tộc nhiều.

 

Nhưng bây giờ, Tống Tả lại nói cho anh biết räng, nhà họ Tống thuộc hàng gia tộc Cổ Võ đã bị tiêu diệt từ năm mươi năm trước.

 

Thế lực tiêu diệt nhà họ Tống sẽ mạnh đến mức nào đây?

 

“Tôi chỉ có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh, cố lãm mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh, từ năm mươi năm trước, kẻ địch của hai người đã có thể tiêu diệt gia tộc Cổ Võ như nhà họ Tống rồi, tôi biết giúp hai người kiểu gì đây?”

 

Dương Chấn cười khổ, lắc đầu, anh tự hiểu lấy bản thân, tuy bây giờ thực lực của anh rất mạnh, nhưng cũng chỉ là cao thủ bình thường ở gia tộc Cổ Võ.

 

“Rất xin lỗi, tôi không giúp hai người được đâu, ngoài ra, sau khi giải quyết Diệp Lâm và Lưu lão quái xong, tôi sẽ dẫn vợ con đi hưởng thụ cuộc sống, sau này không nhúng tay vào chuyện tranh giành quyền lực nữa”.

 

Dương Chấn chợt nói.

 

Tuy anh tin anh em nhà họ Tống, nhưng không thể đồng ý báo thù giúp họ chỉ vì tin tưởng được. Đó là thế lực có thể xóa sổ cả gia tộc Cổ Võ, họ sẽ để mặc anh tiêu diệt mình ư?

 

Quan trọng nhất là anh đã quá mệt mỏi với tình trạng hiện giờ, chỉtmuốn giải quyết nốt phiền phức rồi sống một cuộc sống bình thường với vợ con.

 

“Cậu Chấn, cậu hiểu về sự thay đổi trên người cậu ở đỉnh Yến Sơn vào bảy ngày trước chứ?”, Tống Tả chợt hỏi.

 

Dương Chấn thoáng sửng sốt rồi läc đầu: “Cảm giác này rất kỳ lạ, khác hẳn với cảm giác khi Black Doctor tiêm liều thuốc siêu hoàn mỹ cho tôi, tôi cảm thấy hình như trạng thái điên cưồng đó đến từ chính bản thân mình”.

 

Tống Tả gật đầu: “Cậu nói không sai, đúng là trạng thái điên cuồng đó đến từ bản thân cậu, chứ không liên quan tới bất cứ thứ gì khác”.

 

Nghe thấy thế, Dương Chấn hỏi ngay: “Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

 

Tống Tả cũng không giấu giếm, nói hết về huyết mạch cuồng hóa cho Dương Chấn nghe.

 

Sau khi nghe xong, Dương Chấn sững sờ: “Huyết mạch cuồng hóa lợi hại đến thế à?”

 

Tống Tả gật đầu: “Người sở hữu huyết mạch cuồng hóa luôn có thiên phú võ thuật hết sức xuất chúng, cũng vì lẽ đó nên tốc độ tu luyện của họ mới nhanh như vậy”.

 

“Sau khi họ thực sự thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa, thiên phú võ thuật sẽ mạnh mẽ hơn, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn”.

 

“Nhưng những người có thể thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa cũng thuộc loại hiếm có khó tìm trong các gia tộc”.

 

Bây giờ Dương Chấn mới hiểu tại sao tốc độ †u luyện của mình lại nhanh hơn người cùng trang lứa rất nhiều, thậm chí còn vượt xa thế hệ lớn hơn anh.

 

Thì ra là vì anh có huyết mạch cuồng hóa.

 

Dương Chấn vẫn luôn không biết bố ruột của mình là ai, bây giờ xem ra, bố anh cũng là người của gia tộc có huyết mạch cuồng hóa rồi.

 

Trong lúc nhất thời, nhịp thở của Dương Chấn gấp gáp hản lên, anh có linh cảm, thân thế của anh sắp được tiết lộ.

 

“Vậy các ông có biết rốt cuộc gia tộc có huyết mạch cuồng hóa kia là gia tộc nào không? Bây giờ gia tộc đó đang ở đâu thế?”

 

Dương Chấn nhìn về phía Tống Tả với vẻ mong chờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.