Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2385



Chương 2385:

 

Ngay sau đó, cả đám người còn lại đều kích động hô hào muốn rời bỏ nhiệm vụ.

 

Vậy là hơn chục vị cao thủ Thần Cảnh trấn giữ cửa Nam đã nhường đường mở lối, Dương Chấn thoáng nhếch miệng cười, đưa mắt nhìn Lý Trọng một cái.

 

Lý Trọng hiểu ngay ý của Dương Chấn, vội vã lên tiếng: ‘Qua hôm nay, nhà họ Lý chúng tôi sẽ thay thế vị trí Hoàng tộc họ Diệp. Các vị cứ yên †âm, gia tộc họ Lý tôi không cần các vị ra tay giúp đỡ chúng tôi đối phó với Hoàng tộc họ Diệp vào lúc này, chỉ cần các vị đừng nhúng tay vào cuộc chiến giữa bọn tôi với Hoàng tộc họ Diệp là được.

 

Đợi sau khi nhà họ Lý tôi thay thế vị trí Hoàng tộc họ Diệp, gia tộc họ Lý tuyệt đối sẽ không động tới các vị chút nào”.

 

“Tôi là Lý Trọng, là chủ gia tộc tiền nhiệm của họ Lý, xin bảo đảm với các vị!”

 

Lý Trọng vừa nói dứt lời, đám người kia vốn đang phập phồng lo lắng sau này sẽ bị Hoàng tộc họ Diệp trả thù, lập tức đều lộ vẻ kinh ngạc.

 

“Cảm ơn ông chủ Lý đã hiểu cho, chúng tôi tuyệt đối không nhúng tay vào chuyện giữa các vị với Hoàng tộc họ Diệp đâu, chúng tôi xin phép rời khỏi nơi này ngay bây giời”

 

“Cảm ơn ông chủ Lý, chúng tôi xin giải tán ngay đây!”

 

Chẳng mấy chốc, đám cao thủ trấn giữ cửa Nam đều đã rời đi hết.

 

Bọn họ vốn không tình nguyện trở thành con tốt thí cho Hoàng tộc họ Diệp, lại nghe Lý Trọng khuyên giải và bảo đảm thì càng không muốn tiếp tục ở lại chỗ này, thậm chí lòng còn chờ mong Hoàng tộc họ Diệp bị tiêu diệt.

 

Nhưng bọn họ cũng biết, bên trong Hoàng tộc họ Diệp có người bảo vệ, một khi Hoàng tộc họ Diệp lâm vào tình thế sắp bị diệt vong, người bảo.

 

vệ Hoàng tộc sẽ xuất hiện để bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp.

 

Vậy nên, lúc này bọn họ chỉ có thể rời khỏi đây, sau đó chuẩn bị sẵn sàng để rời khỏi Hoàng thành Diệp, đương nhiên, nếu Hoàng tộc họ Diệp bị đánh bại, bọn họ sẽ không cần rời đi nữa.

 

“Có chuyện gì vậy? Sao các ông lại rời khỏi vị trí”

 

Đám người nhà họ Đường đang tiến về phía Hoàng tộc họ Diệp, chợt thấy rất nhiều cao thủ các gia tộc đều từ cửa Nam rời đi, người nhà họ Đường đều lộ vẻ nghỉ hoặc.

 

“Ông chủ Đường, tôi khuyên ông một câu, tốt nhất là hãy nhanh chóng rời bỏ Hoàng tộc họ Diệp đi thôi, lần này Hoàng tộc họ Diệp gặp phiền toái lớn rồi. Chính bọn họ chỉ giữ lại các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trở lên để chiến đấu, nhưng lại đẩy tất cả các cao thủ Thần Cảnh của chúng ta ra trợ trận, chẳng khác nào coi mạng chúng ta như cỏ rác”.

 

Một vị cao thủ có quan hệ tốt với nhà họ Đường bèn tốt bụng nhắc nhở, nhắc xong lại hấp tấp đi ngay.

 

Đường Đức Vũ nghe mà bối rối, chẳng lẽ Hoàng tộc họ Diệp thật sự có thể làm ra hành vi hèn hạ khốn nạn đến thế sao?

 

“Thưa bố, cao thủ các gia tộc khác đều đã rời đi, lời họ nói không phải không có lý, con thấy chuyện này chúng ta vẫn đừng nhúng tay vào, mau rời đi thì hơn!”

 

Đường Bác lại nhân cơ hội khuyên can.

 

“Anh cả, nhà họ Đường chúng ta đông đúc giàu có, lại có quan hệ thông gia với Hoàng tộc họ Diệp, những gia tộc nhỏ kia có thể nói đi là đi, dù rời khỏi Hoàng thành Diệp cũng không chịu ảnh hưởng lớn, nhưng tất cả cơ nghiệp của chúng †a đều ở nơi này, có thể đi được sao?”

 

Đường Hải bất mãn nói.

 

Đường Chấn cũng xen lời: “Anh hai nói đúng lắm, nhà họ Đường giờ đây coi như đã đứng chung chiến tuyến với Hoàng tộc họ Diệp rồi, chúng ta hoàn toàn không thể tách khỏi Hoàng tộc họ Diệp nữa, lần này nhất định phải cùng đối kháng kẻ địch với Hoàng tộc họ Diệp!”

 

Đường Đức Vũ cũng lên tiếng: “Cao thủ của những gia tộc khác đều đã đi hết, đây không chừng lại là cơ hội tốt cho nhà họ Đường ta, chỉ cần Hoàng tộc họ Diệp có thể vượt qua nguy cơ lần này, những gia tộc phản bội kia nhất định chỉ có một kết cục, đó là bị tiêu diệt!”

 

“Nếu vậy, chúng ta hãy tới chỗ Hoàng tộc họ Diệp, trợ giúp bọn họ chống địch đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.