Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2393



Chương 2393:

 

Trong điện Diệp Hoàng đều là lãnh đạo cấp cao của Hoàng tộc họ Diệp, sau khi nghe tôi tớ báo cáo xong, sắc mặt của những người trong Hoàng tộc họ Diệp đều cực kỳ nặng nề, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Diệp Lâm ngồi trên hoàng vị.

 

Diệp Lâm thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã cảm giác được vị trí của Dương Chấn, cho nên lão ta cũng không hề bất ngờ, còn quát to: “Hoảng hốt cái gì? Không phải còn chưa đến điện Diệp Hoàng sao?”

 

“Dù cậu ta có đến thì thế nào? Còn có mười tám cao thủ Thân Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh trông coi, cho dù bọn họ thất bại thì vẫn còn có tôi, ta có thua thì vần còn người bảo vệ, sợ cái gì mà sợ?”

 

Tiếng hét giận dữ của Diệp Lâm tựa như sấm sét, nổ vang bên tai người của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Nhưng sau khi lão ta quát xong, lại có một tôi tớ vội vàng chạy đến, sợ xanh mặt nói: “Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, bọn họ đã vượt qua Thúy Viên, đi tới trước điện Diệp Hoàng!”

 

Hoàng tộc họ Diệp vừa được Diệp Lâm nâng cao sĩ khí, bây giờ sau khi nghe thấy lời của tôi tớ này, sĩ khí lại bị hạ thấp, trên mặt ai cũng lộ vẻ sợ hãi.

 

Lúc này Dương Chấn cũng chỉ cách bọn họ có một cánh cửa thôi.

 

“Lão Hoàng Chủ, Dương Chấn đến rồi, đến rồi, chúng ta nên làm gì đây?”

 

“Lão Hoàng Chủ, mong ngài ra tay, mau chóng giết chết Dương Chấn, nếu không chúng †a sẽ chết chắc đó!”

 

Diệp Lâm thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã cảm giác được vị trí của Dương Chấn, cho nên lão ta cũng không hề bất ngờ, còn quát to: “Hoảng hốt cái gì? Không phải còn chưa đến điện Diệp Hoàng sao?”

 

“Dù cậu ta có đến thì thế nào? Còn có mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Gảnh trông coi, cho dù bọn họ thất bại thì vẫn còn có tôi, ta có thua thì vần còn người bảo vệ, sợ cái gì mà sợ?”

 

Tiếng hét giận dữ của Diệp Lâm tựa như sấm sét, nổ vang bên tai người của Hoàng tộc họ Diệp.

 

Nhưng sau khi lão ta quát xong, lại có một tôi tớ vội vàng chạy đến, sợ xanh mặt nói: “Lão Hoàng Chủ, không xong rồi, bọn họ đã vượt qua Thúy Viên, đi tới trước điện Diệp Hoàng!”

 

Hoàng tộc họ Diệp vừa được Diệp Lâm nâng cao sĩ khí, bây giờ sau khi nghe thấy lời của tôi tớ này, sĩ khí lại bị hạ thấp, trên mặt ai cũng lộ vẻ sợ hãi.

 

Lúc này Dương Chấn cũng chỉ cách bọn họ có một cánh cửa thôi.

 

“Lão Hoàng Chủ, Dương Chấn đến rồi, đến rồi, chúng ta nên làm gì đây?”

 

“Lão Hoàng Chủ, mong ngài ra tay, mau chóng giết chết Dương Chấn, nếu không chúng †a sẽ chết chắc đó!”

 

“Lão Hoàng Chủ, xin ngài ra tay cứu chúng tôi với!”

 

Trong nháy mắt, đám người thuộc dòng chính trong điện Diệp Hoàng bắt đầu cầu xin.

 

Trong chuyện xảy ra ở Yến Sơn một tuần trước, hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh là Diệp Lâm và Lưu lão quái đều chạy trối chết.

 

Bây giờ Dương Chấn ở ngay bên ngoài, bọn họ thật sự rất sợ.

 

Sắc mặt của Diệp Lâm cực kỳ u ám, trong con ngươi tràn đầy sát khí mãnh liệt, tức giận quát: “Tất cả im miệng cho tồi! Ai còn dám nói nhảm thêm một câu nữa thì lập tức cút ra ngoài cho Tôi”

 

Lúc này trong điện Diệp Hoàng đang ồn ào mới yên tĩnh lại.

 

Diệp Lâm đảo mắt nhìn xung quanh, giọng nói cực kỳ lạnh lẽo: “Mọi người đều là cao thủ mạnh nhất của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta, nếu ngay cả mọi người cũng sợ, thì Hoàng tộc họ Diệp còn có tương lai sao?”

 

“Mọi người tỉnh táo lại cho tôi, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!”

 

Lúc này, mấy người Dương Chấn xuất hiện bên ngoài điện Diệp Hoàng, mười tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh chặn trước mặt bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.