Chương 2395:
Trên mặt Lý Trọng tràn đầy sát khí, người di chuyển, xông thẳng về phía cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh dẫn đầu.
“Không biết tự lượng sức mình! Giết!”
Cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đang dẫn đầu hừ lạnh, lập tức đánh xuống một chưởng.
Gần như cùng một lúc, mười tám cao thủ đã đều ngưng tụ khí thế, tấn công về phía Lý Trọng.
“Oành!”
Một giây sau, đòn tấn công của mười tám cao thủ rơi vào người Lý Trọng, lão ta phun ra một ngụm máu, người bay ngược ra ngoài tựa như diều đứt dây.
“Bố!”
Säc mặt của Lý Giang Hùng thay đổi, ông ta vội vàng xông đến đỡ Lý Trọng lên.
Lúc này, hơi thở của Lý Trọng vô cùng yếu ớt, giống như một ông già đang cận kê cái chết.
Dương Chấn và anh em nhà họ Tống cũng sợ đến ngây người. Bọn họ biết rằng mười tám tên cao thủ này liên kết với nhau sẽ có thể bộc phát ra sức mạnh sánh ngang với thực lực của Siêu Phàm Cảnh, nhưng lại không ngờ răng nó lại mạnh đến vậy, chỉ cần một đòn thì đã khiến Lý Trọng đánh mất khả năng chiến đấu.
Lý Trọng lắc đầu, ra hiệu rằng bản thân không sao, rồi bắt đầu thiền và điều chỉnh hơi thở.
Trong mắt Dương Chấn lóe lên một tia lạnh lẽo, anh lạnh lùng quét mắt quá mười tám cao thủ của nhà họ Diệp, lạnh giọng nói: “Rút lui ngay, tôi sẽ tha chết cho các người!”
Anh thực sự có ý giết người, thương tích của Lý Trọng rất nghiêm trọng, nền tảng võ thuật của lão ta gần như bị phế sạch.
Lý Trọng là Hoàng Chủ mới của Hoàng thành Diệp mà anh đang định bổ nhiệm, nếu nền tảng võ thuật bị huỷ đi thì sao nhà họ Lý có thể thay thế được Hoàng tộc họ Diệp chỉ với thực lực của nhà họ Lý đây?
“Hừ! Mạnh miệng! Cậu mà cũng muốn giết bọn tôi? Tốt hơn là cậu nên chuẩn bị bị bọn tôi giết đi!”
Tên cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cầm đầu ngạo nghễ nói.
Đánh bại Lý Trọng chỉ bằng một đòn đã khiến mười tám người của Hoàng tộc họ Diệp cực kỳ phấn khích, lần đầu tiên bọn họ được trải nghiệm sức mạnh của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
“Cậu Chấn, để chúng tôi lên!”
Tống Tả đột nhiên lên tiếng, lão ta và Tống Hữu cùng nhau bước về phía trước, khí thế võ đạo trên người của cả hai đều dần dần hiện ra.
Dương Chấn cũng không ngăn cản. Mười tám tên cao thủ Hoàng tộc họ Diệp sử dụng thuật hợp kích, mà anh em họ Tống cũng tu luyện thuật pháp đó, có lẽ họ có cách phá vỡ thuật hợp kích của Hoàng tộc họ Diệp.
Mặc dù Dương Chấn tự tin có thể dễ dàng quét sạch mười tám cao thủ này, nhưng hiện giờ vần còn một kẻ chưa xuất hiện là Diệp Lâm, ngoài lão ta ra thì còn có một người bảo vệ Hoàng tộc vần chưa xuất hiện.
Nếu như bây giờ anh tiêu hao hết thể lực thì sao có thể đối mặt với Diệp Lâm và người bảo vệ Hoàng tộc?
“Giết!”
Tống Tả đột nhiên ra lệnh, gân như ngay lập tức, lão ta lao về phía mười tám tên cao thủ.
Trước đây, anh em nhà họ Tống đều cùng nhau ra tay với đối thủ, nhưng lần này thì Tống Tả vọt lên từ bên trái, còn Tống Hữu thì xông lên từ bên phải.
Tống Tả là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, Tống Hữu mặc dù vẫn là Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng khí thế võ đạo trên người ông ta đã có thể sánh với Siêu Phàm Tam Cảnh.