Chương 2399:
Diệp Lâm đột nhiên đứng lên khỏi hoàng vị, một luồng khí thế võ đạo kinh khủng bộc phát từ người lão ta.
“Siêu Phàm Lục Cảnh!”
Cảm nhận được khí thế võ đạo bộc phát ra khỏi cơ thể Diệp Lâm, sắc mặt của Dương Chấn biến đổi, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm trọng chưa từng thấy.
Một tuần trước, anh vừa gặp Diệp Lâm nên biết rất rõ về thực lực của lão ta, chính là Siêu Phàm Ngũ Cảnh. Nhưng bây giờ thì Diệp Lâm thật sự đã đột phát lên thêm một cảnh giới.
Sau khi thực lực đạt tới Siêu Phàm Cảnh thì càng về sau càng khó đột phá hơn, vậy mà Diệp Lâm lại có thể đột phá tiến vào Siêu Phàm Lục Cảnh.
“Dương Chấn, chỉ cần cậu quỳ xuống cầu xin tôi và đồng ý gia nhập Hoàng tộc họ Diệp thì tôi có thể tha chết cho cậu!”
Diệp Lâm ngạo mạn nói, vẻ mặt tràn đây tự tin.
Dương Chấn hơi híp mắt: “Nếu ông muốn chết thì tôi cho phép!”
Lời vừa nói xong thì Dương Chấn không chút do dự, thân hình phóng ra như một viên đạn lao thẳng về phía Diệp Lâm.
Lão ta đã sớm đoáh được Dương Chấn sẽ ra tay với mình nên đấm ra một quyền.
“Bùm!”
Một tiếng động lớn vang lên, nằm đấm của hai người chạm vào nhau.
Thình lình, một luông khí kình đáng sợ quét qua bốn phía.
“Xoảng xoảng xoảng!”
Pha lê trong điện Diệp Hoàng vỡ tan dưới sự chấn động của vụ nổ đáng sợ này.
Những cao thủ Hoàng tộc họ Diệp ở gần nơi Diệp Lâm và Dương Chấn giao chiến đều như bị thương nặng, nhanh chóng lùi về sau mấy bước.
“Thật mạnh!”
Các cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tuy bị đẩy lùi nhưng trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trận chiến của cao thủ Siêu Phàm Cảnh đã mạnh đến mức này, chỉ là khí kình bùng phát dưới sự va chạm của họ thôi cũng đủ để đẩy lùi bọn họ.
Mặc dù anh em nhà Tống muốn gia nhập vào cuộc chiến nhưng cũng cảm giác được thực lực của Diệp Lâm đáng sợ như thế nào, lúc này nếu bọn họ đi giúp đỡ Dương Chấn thì trái lại sẽ trở thành gánh nặng.
Khi cú đấm của hai bên chạm vào nhau, cả Dương Chấn và Diệp Lâm không ai lùi lại một bước, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Diệp Lâm vốn cho rằng sau khi bước vào Siêu Phàm Lục Cảnh, dù cho sức chiến đấu của Dương Chấn có mạnh đến đâu thì mình cũng có thể áp chế được. Nhưng mà đòn này khiến cho Diệp Lâm cảm thấy thực lực của anh thật sự khó lường.
Dương Chấn cũng chấn động trong lòng.
Anh đã mượn Đạo Đạo Thiên Diễn Kinh để cưỡng ép tăng thêm thực lực mới đánh ra được đòn công kích vừa rồi. Có thể nói đó gần như là cú tấn công mạnh nhất hiện nay của Dương Chấn.
Nhưng dù đó là đòn toàn lực, anh cũng không giành được một chút lợi thế nào.
“Không ngờ cậu lại mạnh như vậy, nhưng không sao, cậu cũng sắp phải chết rồi”.
Bõng nhiên Diệp Lâm dùng sức vung đấm, một luồng khí kình mạnh mẽ truyền đến từ trên năm đấm của lão ta. Dương Chấn lui về phía sau mấy bước, Diệp Lâm cũng lùi về phía sau mấy bước.
“Siêu Phàm Lục Cảnh, cũng chỉ là như thế thôi!”, Dương Chấn cười lạnh một tiếng.