Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2471



Chương 2471:

Cô ta đột nhiên nhớ tới trước đó mình còn đang ngồi trang điểm, sau khi uống xong cốc nước chẳng mấy chốc đã buồn ngủ díp mắt, sau đó thì ngủ thiếp đi.

Tiếp đó nữa là cô ta xuất hiện ở trong phòng của Dương Chấn, nhờ Dương Chấn gọi cô ta vài tiếng cô ta mới hơi tỉnh táo lại, mở mắt ra liền nhìn thấy Dương Chấn.

Không biết tại sao khi cô ta hơi tỉnh lại liền phát hiện mình rất muốn có được Dương Chấn. Lúc đó cô ta không cách nào khống chế được bản thân, kìm lòng không được ôm chầm lấy Dương Chấn. Sau đó Dương Chấn cũng ôm cô ta, sau đó nữa hai người liền thuận theo tự nhiên.

Trong lúc Thượng Quan Nhu im lặng thì Dương Chấn cũng dần trở nên tỉnh táo, trong đầu nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó.

“Là ông ta!”

Sắc mặt Dương Chấn đột nhiên đanh lại nói.

Thượng Quan Nhu bình tĩnh hỏi Dương Chấn: “Cậu biết chuyện gì à?”

Dương Chấn gật đầu nói: “Trước khi chị xuất hiện trong phòng tôi, có một cao thủ đeo mặt nạ mặc áo màu đen đã đến tìm tôi chỉ để nói ngày tốt giờ lành sắp tới rồi, chuẩn bị đi đến khách sạn Hoàng Thành, sau đó liền rời đi”.

“Tôi còn biết ông là cao thủ bên cạnh Thượng Quan Hoàng Chủ. Trước đó tôi vẫn đang băn khoăn, tại sao một cao thủ cấp bậc như ông ta lại cố ý đến đây chỉ để nói về việc đi khách sạn Hoàng Thành với tôi?”

“Bây giờ tôi đã hiểu rõ. Hết thảy mọi việc đều là kế hoạch của Thượng Quan Hoàng Chủ. Sở dĩ lão ta sai cao thủ bên cạnh mình đến đây thông báo cho tôi biết, thật ra chính là vì muốn lặng lẽ động tay động chân trong cốc nước của tôi”.

“Vừa nãy, tôi thấy mình như bị ma nhập, không thể khống chế được cảm xúc của mình. Chuyện sau đó, chị cũng biết hết rồi”.

Vừa nói, Dương Chấn vừa liếc nhìn giữa giường, trên đó là một vệt máu đỏ tươi, vẻ mặt đầy tự trách, cúi đầu nói: “Thật sự xin lỗi!”

Thượng Quan Nhu thấy bộ dáng của Dương Chấn thì cười vô cùng thoải mái: “Tôi không trách cậu! Bởi vì, tất cả chuyện này là do ông nội tôi bố trí. Nhưng ngược lại tôi thấy biết ơn ông ấy, ít nhất tôi cũng đã hiến dâng lần đầu tiên quý giá nhất của mình cho người đàn ông mà tôi thích nhất”.

Dương Chấn ngạc nhiên ngước nhìn Thượng Quan Nhu. Không ngờ sau khi xảy ra quan hệ với mình, cô ta không khóc lóc làm loạn mà lại nói ra những lời như vậy.

Thượng Quan Nhu thấy ánh mắt ngạc nhiên của Dương Chấn, vừa mặc quần áo vào vừa bình tĩnh nói: “Cậu không cần quá áp lực. Tôi thích cậu là việc của tôi. Tuy giữa chúng ta đã xảy ra quan hệ thật, nhưng như vậy thì sao? Thử hỏi xã hội ngày nay, đến cuối cùng có bao nhiêu người đàn ông có thể lấy được cô vợ còn trinh?”

“Hơn nữa, chuyện lần này là tại ông nội âm mưu sắp đặt. Cậu không cần cảm thấy có lỗi với tôi. Tôi cũng không cần cậu phải chịu trách nhiệm với tôi. Thay vào đó, tôi còn phải thay ông nội tôi nói lời xin lỗi cậu”.

Thượng Quan Nhu càng nói như vậy càng khiến Dương Chấn áp lực hơn. Nếu cô ta khóc lóc ầm ĩ, hay tát anh một cái thì có lẽ anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

Điều quan trọng nhất là anh thực sự không thể chịu trách nhiệm với Thương Quan Nhu được, bởi vì trái tim anh chỉ chứa được một mình Tần Nhã, không còn chỗ cho những người phụ nữ khác.

“Được rồi, cậu mau mặc quần áo vào đi. Lúc này người nhà họ Lý hẳn đã đến rồi. Nếu tôi đoán không lầm, chắc hẳn họ đang đi đến chỗ của cậu”.

Thượng Quan Nhu cười nói, dường như hoàn toàn không có ý thức đối mặt với những gì sắp xảy ra.

Lúc này lớp trang điểm trên mặt cô ta đã trôi mất, tóc tai bù xù nhưng hai má vẫn ửng hồng, càng thêm quyến rũ động lòng người.

Phải thừa nhận Thượng Quan Nhu là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp. E là bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chống lại được sức hấp dẫn của cô ta.

Dương Chấn cũng tỉnh táo lại, không dám rề rà, vội vàng đứng lên mặc quần áo vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.