Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2472



Chương 2472:

Ngay khi Dương Chấn vừa mặc quần xong, cửa phòng bỗng kêu “rầm” một tiếng, bật mở ra, ở cửa đột nhiên xuất hiện rất nhiều người.

Có người của Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng có người nhà họ Lý. Lúc này ai cũng sững sờ nhìn Dương Chấn đang cởi trần.

Còn Thượng Quan Nhu đã mặc lại váy cưới, nhưng khuôn mặt đỏ bừng, những người từng trải đều hiểu đây là dáng vẻ vừa mới làm chuyện đó xong.

Tuy nhiên Thượng Quan Nhu lại rất thản nhiên, không đợi mọi người hoàn hồn đã bình tĩnh nói: “Giống như những gì các người suy đoán. Giữa tôi và Dương Chấn, chuyện gì nên xảy ra đã xảy ra. Tôi có thể nói cho các người biết, tôi đã yêu Dương Chấn từ lâu. Nhưng tôi cũng biết, tôi là con gái của Hoàng tộc, hoàn toàn không có được tình yêu, chỉ có một kết quả cuối cùng là gả cho một người đàn ông mình không thích”.

“Dương Chấn là người đàn ông duy nhất tôi yêu. Cho nên tôi đã chủ động tìm đến cậu ấy, sau đó bỏ thuốc rồi trao mình cho cậu ấy. Hết thảy mọi chuyện là đều là lựa chọn của tôi, không hề liên quan gì đến cậu ấy”.

Sau khi ngây người trong chốc lát, trên mặt Thượng Quan Tử Khiêm ngập tràn lửa giận, ông ta tát Thượng Quan Nhu một cái rồi gầm lên: “Con có biết con đang làm gì không?”

Trên mặt Thượng Quan Nhu hiện rõ dấu bàn tay nhưng cô ta vẫn thản nhiên nói: “Đương nhiên con biết mình đang làm gì. Bố, con xin lỗi!”

Lúc này vị cha chú nhà họ Lý cũng giận sôi người: “Tam hoàng tử, ông đúng là dạy được một đứa con ngoan!”

Thượng Quan Tử Khiêm cũng giận cành hông nhưng không biết phản bác thế nào.

Lúc này Lý Bảo Tuấn cũng nhìn chằm chằm Thượng Quan Nhu, lửa giận trong lòng như thiêu đốt. Anh ta rất chờ mong người phụ nữ này nhưng bây giờ cô ta lại gian díu với người đàn ông khác, đây đúng là mối nhục lớn nhất trong đời anh ta.

“Thượng Quan Nhu, tại sao cô lại làm như vậy?”, Lý Bảo Tuấn cắn răng hỏi.

Thượng Quan Nhu cười lạnh: “Tôi làm thế nào thì có liên quan gì tới anh? Anh thật sự coi mình là chồng tôi sao? Tôi nói cho anh biết, trước khi tôi gả vào nhà họ Lý, tôi và anh chỉ là người dưng”.

Dứt lời, cô ta nhìn vị cha chú nhà họ Lý lạnh giọng nói: “Ông cũng đừng chỉ trích bố tôi, cũng đừng nghĩ Lý Bảo Tuấn trong sạch cỡ nào. Riêng tôi được biết có đến mười mấy cô gái đã bị anh ta cướp đi trinh tiết. Trong khi đó tôi chỉ ngủ với một người đàn ông mà mình yêu mà thôi”.

“Hơn nữa, lần liên hôn này mọi người cũng chỉ vì lợi ích đôi bên. Nếu đúng là cuộc liên hôn lần này xuất phát từ tình cảm của hai phía, ông nghĩ tôi sẽ đồng ý gả vào nhà họ Lý hay sao?”

“Được rồi, những gì cần nói tôi đã nói hết. Nếu các người bằng lòng để tôi gả vào nhà họ Lý vậy thì tôi sẽ gả, bằng không thì hủy bỏ cuộc liên hôn này đi. Tôi không quan tâm”.

Mọi người đều sững sờ trước thái độ thản nhiên như không của Thượng Quan Nhu, dường như không ai ngờ con gái cưng của Hoàng tộc họ Thượng Quan lại tự tin đến mức này.

Thượng Quan Tử Khiêm tức giận run người, giơ tay tát mạnh lên mặt cô ta.

“Chát!”

Lần này ông ta còn chưa kịp đụng tới Thượng Quan Nhu đã bị một bàn tay mạnh mẽ túm chặt.

“Dương Chấn!”

Thượng Quan Tử Khiêm thấy Dương Chấn, trên mặt thoáng ngạc nhiên.

Ông ta là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ thế mà lúc này lại bị Dương Chấn nắm chặt cổ tay, không nhúc nhích được.

Ông ta vốn nghĩ võ công của Dương Chấn đã bị phế rồi, nên có thể tưởng tượng được bây giờ ông ta kinh hãi đến cỡ nào.

Không chỉ có Thượng Quan Tử Khiêm mà còn có người của nhà họ Lý. Khi nhìn thấy cảnh tượng này, ai cũng thay đổi sắc mặt, trong mắt lóe lên vẻ sợ sệt.

“Dù ông là bố của Thượng Quan Nhu, nhưng trước khi làm rõ sự thật cũng không thể ra tay với cô ấy được!”, Dương Chấn bình tĩnh nói.

Dương Chấn và Thượng Quan Nhu đều biết rõ, hết thảy mọi việc đều tại Thượng Quan Hoàng sắp đặt, nên hai người mới xảy ra quan hệ, nhưng khi thấy phản ứng của Thượng Quan Tử Khiêm, hẳn ông ta không biết việc này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.