Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2484



Chương 2484:

Rõ ràng cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không phải đối thủ của Lý Giang Hải, lúc này Thượng Quan Tử Chí đã bảo họ tránh ra, đương nhiên không có ai ngăn cản nữa.

Cùng lúc đó, ở chỗ Dương Chấn, anh đang tu luyện, vẫn chưa nhận ra nguy hiểm đã cận kề.

“Rầm!”

Cửa phòng bỗng bật ra, Thượng Quan Nhu hấp tấp chạy vào: “Không xong rồi, người nhà họ Lý tới, định đưa cậu về nhà họ Lý đấy”.

Dương Chấn chậm rãi mở mắt ra, trong mắt lóe lên sát khí dữ dội: “Người nhà họ Lý định đưa tôi về nhà họ Lý à?”

Thượng Quan Nhu sốt ruột nói: “Lý Giang Hùng dẫn một cao thủ Siêu Phàm Cảnh tới Hoàng tộc, bây giờ Đại hoàng tử đang dẫn các cao thủ của Hoàng tộc đi ngăn cản, nhưng chắc chắn sẽ không ngăn được, cậu mau đi đi”.

Dương Chấn cũng không bối rối, bởi anh đã lường trước ngày hôm nay từ lâu rồi, nhưng anh không ngờ người nhà họ Lý lại đến nhanh như thế.

Anh biết rõ cao thủ Siêu Phàm Cảnh mạnh đến mức nào, với tình trạng bây giờ, anh không thể rời đi, nếu ở lại đây, không chừng còn có thể ra tay bất ngờ, dốc toàn lực để khiến cao thủ nhà họ Lý lùi bước.

“Tôi không đi được đâu!”, Dương Chấn nói.

Thượng Quan Nhu cuống phát khóc: “Cho dù không đi được thì cũng phải đi, bằng không sẽ không còn hy vọng nữa”.

Cô ta biết rõ võ công của Dương Chấn vẫn chưa khôi phục, anh giết được cao thủ Thần Cảnh cũng nhờ thể xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.

Dương Chấn lắc đầu, chậm rãi đứng dậy, lúc này anh vô cùng bình tĩnh.

Anh biết rõ, sự bối rối sẽ gây ảnh hưởng tới mạch tư duy của anh, như thế còn nguy hiểm hơn, nếu không đi nổi thì cứ ở lại đây, để xem có cơ hội giết cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý chỉ trong một đòn hay không.

Chỉ cần anh giết được cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý, cả Hoàng tộc lẫn nhà họ Lý sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Nhưng với tình trạng bây giờ của anh, nếu muốn giết một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nói dễ hơn làm.

Đúng lúc này, giọng Lý Giang Hùng bỗng vang lên bên ngoài: “Dương Chấn, cậu đã sỉ nhục nhà họ Lý, khiến bố tôi rất tức giận, bây giờ cậu đi với chúng tôi một chuyến đi!”

Khi nghe thấy giọng Lý Giang Hùng, Thượng Quan Nhu cuống cả lên, vội nói: “Cậu đừng đến nhà họ Lý với họ, nguy hiểm lắm, để tôi nghĩ cách ngăn cản họ cho”.

Lời Thượng Quan Nhu nói khiến Dương Chấn rất cảm động, nhưng anh biết rõ, nếu Lý Giang Hùng đã dám dẫn người tới đây để tìm anh, mình Thượng Quan Nhu không ngăn cản được.

Dương Chấn bình tĩnh nói: “Chị cứ yên tâm đi, chỉ với họ thì vẫn chưa đủ để đưa tôi về nhà họ Lý đâu!”

Anh vừa nói vừa ra mở cửa, bình tĩnh nhìn hai khuôn mặt già nua bên ngoài, một người là Lý Giang Hùng, còn người kia rất xa lạ, nhưng Dương Chấn đã cảm nhận được khí thế hơn xa Lý Giang Hùng trên người lão ta.

Lý Giang Hùng vốn là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, tức là người đang đứng cạnh lão ta đã bước vào Siêu Phàm Cảnh rồi.

Đúng lúc Dương Chấn mở cửa, Lý Giang Hùng vô thức lùi lại, trên mặt xuất hiện vẻ sợ hãi.

Tuy bên cạnh lão ta có cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhưng lão ta biết rất rõ thực lực thật sự của Dương Chấn, nếu võ công của anh đã khôi phục, lão ta chỉ còn con đường chết.

Lý Giang Hải bình tĩnh nhìn về phía Dương Chấn, nói với vẻ mặt u ám: “Này nhãi, cậu chính là Dương Chấn à?”

Trong lúc lão ta nói chuyện, khí thế mạnh hơn hẳn bán bộ Siêu Phàm Cảnh đã tràn ra từ người lão ta, ập về phía Dương Chấn.

Nhưng điều khiến lão ta kinh ngạc chính là Dương Chấn vẫn đứng im, hình như không hề cảm nhận được áp lực đó.

Chỉ riêng chuyện này đã cho thấy Dương Chấn không phải người bị mất võ công bình thường, bằng không, sao cậu ta có thể chịu nổi áp lực từ cao thủ Siêu Phàm Cảnh chứ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.