Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2486



Chương 2486:

“Khoan đã!”

Lý Giang Hải đang định xông vào thì bị Lý Giang Hùng ngăn cản.

“Giang Hùng, chẳng lẽ em quên lời dặn của ông tổ rồi ư?”, Lý Giang Hải bất mãn nói.

Lý Giang Hùng lắc đầu, cắn răng: “Không phải em quên, mà anh vốn không biết Dương Chấn mạnh đến mức nào, nếu cậu ta đã hồi phục thì cả nhà họ Lý sẽ trở thành dĩ vãng đấy”.

Lý Giang Hải hừ lạnh: “Em hơi đề cao thằng nhãi này đấy nhỉ? Anh không hề cảm nhận được khí thế võ thuật của hắn, chắc chắn hắn đã mất võ công”.

“Nếu em sợ thì cứ đi đi, anh sẽ tự tay giết hắn rồi xách đầu hắn về gặp ông tổ”.

Lão ta nói rồi rảo bước về phía trước.

Tuy Lý Giang Hùng là chủ nhà họ Lý, nhưng Lý Giang Hải cũng là dòng chính nhà họ Lý, hơn nữa còn là anh họ lão ta, thậm chí còn là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, lão ta có muốn ngăn cũng không ngăn được.

“Rầm!”

Lý Giang Hải đạp cửa ra, sải bước vào phòng Dương Chấn, giận dữ quát: “Dương Chấn, cút ra đây chịu chết!”

Nhưng sau khi xông vào phòng xong, lão ta lại phát hiện Dương Chấn không ở đây, lập tức giận dữ nói: “Thằng nhãi, cậu tưởng trốn đi là có thể thoát khỏi kiếp nạn này à?”

Nhưng lão ta vừa dứt lời, cảm giác nguy cơ lập tức ập đến, chỉ trong thoáng chốc, Lý Giang Hải đã cảm thấy sởn tóc gáy, đang địng lùi ra sau.

“Rầm!”

Nhưng đúng lúc lão ta nhận ra nguy hiểm, chuẩn ị lùi ra sau, một sức mạnh đáng sợ đã đánh trúng lwung lão ta.

Đúng lúc Dương Chấn đấm trúng lưng Lý Giang Hải, một luồng sức mạnh cuồng bạo cũng lan khắp người lão ta.

Vào giây phút này, Lý Giang Hải chỉ thấy một luồng sức mạnh đang giằng xé nội tạng của lão ta, sự sợ hãi đến từ nơi sâu thẳm của linh hồn khiến trong mắt lão ta tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

Một giọng nói khinh miệt bỗng vang lên sau lưng lão ta: “Không biết tự lượng sức mình!”

Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cuồng bạo khác lại nện mạnh vào lưng Lý Giang Hải.

“Rầm!”

Lý Giang Hải bay thẳng ra khỏi phòng như diều đứt dây, nặng nề rơi xuống đất rồi hộc máu, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

Lão ta nhìn chằm chằm về phía Dương Chấn, sức sống lập tức biến mất, trở thành một cái xác không hồn.

Vào giây phút này, thi thể Lý Giang Hải đang nằm dưới chân Lý Giang Hùng, chết không nhắm mắt.

Lý Giang Hùng vốn đã rất kiêng dè Dương Chấn, lúc này chỉ cảm thấy người mềm nhũn. Lão ta muốn trốn nhưng chân lại run lẩy bẩy, không sao bước đi được.

Lý Giang Hải là cao thủ Siêu Phàm Cảnh thực thụ, bây giờ lại chết dưới chân lão ta, Lý Giang Hùng mới đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sao có thể không sợ chứ?

“Bịch!”

Ngay sau đó, Lý Giang Hùng trực tiếp quỳ xuống đất, sợ hãi van xin: “Cậu Chấn, cậu… cậu hiểu lầm rồi, bố… bố tôi bảo tôi… mời cậu đến nhà họ Lý một chuyến, chứ cũng không định làm gì cậu đâu”.

“Mọi… mọi chuyện đều do Lý Giang Hải tự quyết định, muốn động đến cậu, chuyện… chuyện này thực sự không liên quan gì đến tôi, xin cậu cho tôi một con đường sống”.

Lý Giang Hùng vừa nói vừa dập mạnh đầu xuống đất.

Một lần!

Hai lần!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.