Chương 2557:
“Hôm ấy, sau khi Lý Trọng dùng liều thuốc Siêu Phàm, thực lực tăng mạnh, cao thủ của nhà họ Lý và Hoàng tộc chết như ngả rạ khi bao vây Lý Trọng, người bảo vệ Hoàng tộc đang ở đâu?”
“Họ thà thấy từng cao thủ của Hoàng thành bị kết liễu chứ cũng không muốn ra tay à?”
Lời chất vấn của Dương Chấn đánh thẳng vào lòng mỗi người trong Hoàng tộc, ai cũng có vẻ hoảng hốt.
Nhất là những cao thủ được Dương Chấn cứu khỏi tay Lý Trọng càng rung động hơn, hôm đó, nếu Dương Chấn không ra tay, có lẽ cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã chết hết rồi.
Hoàng tộc họ Thượng Quan thiếu đi cao thủ Thần Cảnh, sao có thể gọi là Hoàng tộc chứ?
“Cậu Chấn nói đúng, khi chúng ta liều mạng bảo vệ gia tộc, người bảo vệ đang ở đâu? Đến khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt thì họ mới xuất hiện, lúc đó vẫn còn tác dụng à? Cao thủ của gia tộc đều chết hết rồi, cho dù giữ được gia tộc thì có ích gì chứ?”
Một cao thủ của Hoàng tộc bỗng căm phẫn nói.
“Đúng thế, người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan không xứng với cái danh người bảo vệ, chúng ta không cần người bảo vệ thế này!”
“Người bảo vệ Hoàng tộc, ông phải cho chúng tôi câu trả lời hợp lý!”
…
Trong lúc nhất thời, những cao thủ Hoàng tộc đã được
Dương Chấn cứu hôm đó đều tức giận quát, tâm trạng vô cùng kích động.
Mặt Dương Chấn lạnh tanh, anh bỗng cao giọng quát: “Người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan, ông còn định trốn đến bao giờ?”
Anh vừa dứt lời, một luồng khí thế khủng khiếp bỗng ập đến. “Láo xược!”
Một tiếng quát tức giận bỗng vang lên, ngay sau đó, một lão già tóc bạc xuất hiện trước mặt Dương Chấn, nhìn anh bằng ánh mắt giận dữ
Khi thấy lão già bất chợt xuất hiện này, mọi người đều có vẻ kinh hãi, chỉ mình Dương Chấn vẫn bình tĩnh nhìn đối phương.
Trừ người bảo vệ Hoàng tộc ra, đây có thể là ai nữa?
Dương Chấn cười khẩy, khinh thường nhìn chằm chằm vào người bảo vệ Hoàng tộc: “Láo xược á? Khi cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan bị giết gần hết, người bảo vệ Hoàng tộc như ông đang ở đâu vậy?”
“Bây giờ, ông xuất hiện chỉ vì tôi bảo ông cút ra đây, nhưng khi cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan bị Lý Trọng đang mất kiểm soát giết gần hết, ông lại làm như không có gì xảy ra cả”.
“Chẳng lẽ đối với người bảo vệ Hoàng tộc như ông, tôn nghiêm của ông quý giá hơn mạng sống của cao thủ thuộc Hoàng tộc họ Thượng Quan à?”
Nghe thấy thế, những người đang trong trạng thái đờ đẫn của Hoàng tộc họ Thượng Quan mới biết lão già tóc bạc này chính là người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Sắc mặt của người bảo vệ vô cùng u ám, khí thế như có như không dần lan ra từ người lão ta, trong chớp mắt, Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bị áp lực đáng sợ bao trùm.
Dương Chấn thầm kinh ngạc, chỉ riêng khí thế của đối phương đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh, nếu lão ta dùng hết thủ đoạn, có phải sẽ phát huy được thực lực hơn xa Siêu Phàm Thất Cảnh không?
Tuy Dương Chấn mới đột phá đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh nhưng với thủ đoạn của anh, anh cũng có thể phát huy thực lực ngang ngửa Siêu Phàm Thất Cảnh.
Nếu hai người bước vào trận đấu sống còn thì vẫn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.
Người bảo vệ nói: “Còn nhỏ tuổi mà nhanh mồm lắm, nhưng không biết thực lực của cậu có lợi hại như mồm mép của cậu không”.