Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2559



Chương 2559:

“Đúng thế, Cậu Chấn là người trọng tình nghĩa, nếu cậu ấy biết công chúa Nhu bị giam lỏng vì cứu cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không bỏ qua đâu”.

“Hoàng Chủ, ngài mau ra lệnh thả công chúa Nhu đi!”

Các cao thủ khác của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng nói.

Nhưng sắc mặt Thượng Quan Hoàng lại càng thêm u ám.

Nếu là lúc trước, không cần người khác nói, lão ta cũng sẽ truyền chức Hoàng Chủ cho Thượng Quan Nhu, nhưng khi thấy thái độ của các cao thủ này, lão ta lại thay đổi ý định.

“Bố, không thể thả Thượng Quan Nhu ra! Dương Chấn hùng hổ như thế, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chúng ta, phải bắt giữ Thượng Quan Nhu thì Dương Chấn mới không dám hành động thiếu suy nghĩ”.

Thượng Quan Tử Chí vội nói rồi liếc mắt ra hiệu cho Thượng Quan Tử Mặc.

Thượng Quan Tử Mặc hiểu ngay, theo tình hình bây giờ, họ đã là châu chấu trên một sợi dây, một khi Thượng Quan Nhu nhận được sự ủng hộ từ Dương Chấn, ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng không thể thay đổi việc Thượng Quan Nhu thừa kế chức chủ Hoàng tộc.

Thế nên họ phải nghĩ cách ngăn cản Thượng Quan Nhu thừa kế chức chủ Hoàng tộc, bằng không họ sẽ không còn cơ hội nào nữa.

Lúc này, Thượng Quan Tử Khiêm vẫn luôn im lặng chợt nói: “Bố, bố thả Nhu Nhu ra đi! Nếu Cậu Chấn đã tới đây, còn gọi người bảo vệ Hoàng tộc ra, chắc cậu ấy đã rất tự tin rồi. Cậu ấy vốn là người trọng tình nghĩa, nếu biết Nhu Nhu bị giam lỏng vì cậu ấy, chắc chắn cậu ấy sẽ không bỏ qua cho bố đầu”.

Khí thế cuồng bạo bông lan ra từ người Thượng Quan Hoàng, lão ta nhìn chăm chăm vào Thượng Quan Tử Khiêm, cần răng: “Cậu đang định ép tôi nhường chức à?”

Thượng Quan Tử Khiêm bình tĩnh nói: “Bố, con chỉ đang trình bày sự thật mà thôi, hơn nữa Nhu Nhu vốn là người thừa kế mà bố quyết định, bây giờ con bé có quan hệ gần gũi với Cậu Chấn như thế, nếu bổ truyền chức Hoàng Chủ cho nó, sau này, Cậu Chấn sẽ trở thành người bảo vệ Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng ta, một người bảo vệ thực thụ.

Lời lẽ hùng hồn của Thượng Quan Tử Khiêm đã thuyết phục được tất cả mọi người, trừ Thượng Quan Hoàng.

Vào giây phút này, sắc mặt Thượng Quan Hoàng hết sức u ám, lão ta nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Tử Khiêm, trong mắt hừng hực lửa giận.

Thượng Quan Hoàng im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Không ngờ có một ngày, tôi lại bị con trai mình ép phải nhường chức!”

Nghe thấy thế, Thượng Quan Tử Khiêm nói: “Bố, bố hiểu lầm con rồi, con không định ép bố nhường chức, con chỉ đưa ra phân tích chính xác nhất trong tình hình bây giờ mà thôi, với tầm mắt của bố, chắc bố cũng hiểu con nói thế chỉ vì Hoàng tộc”.

“Ha ha!”

Tiếng cười lạnh bỗng vang lên, Thượng Quan Tử Chí lạnh lùng nói: “Thượng Quan Tử Khiêm ơi Thượng Quan Tử Khiêm, không ngờ chú ngày càng dẻo miệng đấy, rõ ràng chú đang nhòm ngó chức Hoàng Chủ, nhưng lại hùng hồn nói mình vì Hoàng tộc”.

“Thượng Quan Nhu là con gái chú, nếu nó thừa kế chức chủ Hoàng tộc, chắc chú sẽ trở thành Hoàng Chủ ngay nhỉ?”

Thượng Quan Tử Khiêm lạnh nhạt nhìn Thượng Quan Tử Chí, hờ hững nói: “Thượng Quan Tử Chí, tôi biết vì Nhu Nhu đe dọa tới địa vị của anh ở Hoàng tộc, nên anh mới tìm mọi cách để loại bỏ nó, nhưng vào giây phút này, tôi mong anh có thể buông bỏ thành kiến với Nhu Nhu, ủng hộ con bé, bởi vì chỉ có nó mới là người thừa kế thích hợp nhất với chức Hoàng Chủ”.

Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Thượng Quan Tử Khiêm, chú trơ trẽn hơn nữa được không thế? Một đứa con gái như Thượng Quan Nhu lấy tư cách gì để thừa kế chức Hoàng Chủ đây? Bố đồng ý chưa? Hay chỉ hai bố con chú nghĩ vậy?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.