Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2568



Chương 2568:

“Hoàng chủ, hôm nay Cậu Chấn đến đây rõ ràng là muốn bảo đảm sự an toàn cho công chúa Nhu. Bằng không với thực lực của cậu ấy nếu muốn tiêu diệt Hoàng tộc của chúng ta thật thì cậu ấy có thể đợi tới bây giờ sao?”

“Đúng đấy, Hoàng Chủ, ngài mau thả công chúa Nhu đi!”

Lập tức cao thủ của Hoàng tộc lần lượt cầu xin.

Trong đôi mắt đẹp của Thượng Quan Nhu đầy vẻ thất vọng. Cô ta chưa bao giờ nghĩ ông nội từng yêu thương cô ta nhất, thậm chí đã sớm phong cô ta làm người bảo vệ của Hoàng tộc họ Thượng Quan hôm nay lại dùng tính mạng của cô ta để uy hiếp người đàn ông mà cô ta yêu nhất.

“Ông nội, ông cần gì phải làm thế? Chỉ cần ông thả cháu ra, hôm nay cháu sẽ rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan. Cháu hứa, Dương Chấn sẽ không tổn hại đến bất kỳ ai trong Hoàng thành Thượng Quan này”.

Thượng Quan Nhu đỏ hoe mắt cầu xin.

Thượng Quan Hoàng lắc đầu, tức giận nói: “Cháu câm miệng! Cháu đã là người phụ nữ của cậu ta, trái tim của cháu đã không còn ở Hoàng tộc từ lâu rồi đúng không?”

Thượng Quan Nhu lắc đầu: “Ông nội, không phải như vậy. Cháu có thể chết vì Hoàng tộc, xin ông đừng nói như vậy”.

Cô ta đã trả giá quá nhiều vì Hoàng tộc họ Thượng Quan, sao có thể trơ mắt nhìn Hoàng tộc bị diệt chứ?

Dương Chấn buồn bã nhìn Thượng Quan Hoàng. Giống như Thượng Quan Nhu nói: dựa vào quan hệ của anh và Thượng Quan Nhu anh sẽ làm tổn hại đến Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Nhưng Thượng Quan Hoàng một mực không tin, ngược lại còn nfhi sự tồn tại của anh ta uy hiếp lớn nhất đối với Hoàng tộc hpj Thượng Quan nói đúng hơn là uy hiếp hớn nhất với lão ta.

Dương Chấn cười lạnh, Thượng QUan Hoàng ông không sợ tôi lột đồ HOàng tộc mà chỉ sợ tôi lật đổ Hoàng vị của ông đúng không?

Ông không sợ tôi lật đổ Hoàng tộc mà chỉ sợ tôi lật đổ Hoàng vị của ông.

Dương Chấn nói xong lời này, cả người Thượng Quan Hoàng run lên, lập tức khuôn mặt vặn vẹo, gằn giọng nói: “Cậu câm miệng cho tôi!”

“Tôi vốn là Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan, tại sao lại phải sợ cậu lật đổ Hoàng vị của tôi? Hoàng vị là của tôi, cậu nói lật đổ là lật đổ được à?”

“Dương Chấn, tôi cho cậu suy nghĩ một phút cuối, nếu cậu vẫn không chịu rời đi thì bây giờ tôi sẽ giết Thượng Quan Nhu!”

Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan ngây người nhìn Thượng Quan Hoàng, ai cũng không ngờ lão ta lại có thể nói ra những lời như vậy.

Thượng Quan Nhu khó tin, vành mắt đỏ hoe nói: “Ông nội, cháu là cháu gái của ông đấy. Sao ông có thể đối xử với cháu như vậy?”

“Câm miệng cho tao!”

Thượng Quan Hoàng giận dữ hét lên, lập tức chộp cổ Thượng Quan Nhu, vẻ mặt vặn vẹo.

“Nhu Nhu!”

Thượng Quan Tử Khiêm thấy con gái của mình bị Thượng Quan Hoàng xách cổ, nhất thời cũng nổi giận.

“Phụ hoàng, Nhu Nhu là cháu gái mà người yêu quý nhất. Thậm chí trước kia người còn muốn truyền lại Hoàng vị cho con bé, bây giờ tại sao người lại làm hại con bé?”

Hai mắt Thượng Quan Tử Khiêm đỏ ngầu hỏi.

Thượng Quan Hoàng phì cười, vẻ mặt khinh thường nói: “Mày thật sự nghĩ tao sẽ truyền lại Hoàng vị cho một đứa cháu gái sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.