Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2639



Chương 2639:

Cao thủ mặc áo choàng đen nhìn về phía Phùng Hoàng, ông ta đeo mặt nạ kim loại, để lộ đôi mắt lạnh lùng, khiến Phùng Hoàng cảm thấy rất áp lực.

Cao thủ mặc áo choàng đen lạnh lùng nói: “Ông không có tư cách biết tôi là ai, ông chỉ cần biết việc tôi đến đây ngày hôm nay không liên quan gì đến Hoàng tộc họ Phùng”.

Nghe thấy thế, Phùng Hoàng nhíu mày.

Lão ta không biết cao thủ này đã xuất hiện thế nào, giờ đối phương lại nói lão ta không có tư cách biết đối phương là ai.

Cao thủ mặc áo choàng đen nói rồi nhìn về phía ba người đang đánh nhau.

Lúc này, Mã Siêu cứ như phát điên, trong người tràn ngập sức mạnh, đòn tấn công nào cũng là đòn mạnh nhất, như không biết mệt.

Sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, thực lực của Dương Chấn cũng tăng vọt, gân như ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh, có vẻ mạnh hơn khi phối hợp với Mã Siêu.

Trước sự phối hợp của hai người, Bách Lý Yến liên tục lùi bước, lão ta vốn bị thương nặng vì Phùng Chí Viễn tự nổ tung, giờ lại bị Dương Chấn và Mã Siêu tấn công dồn dập, nên vết thương càng nghiêm trọng hơn trước.

“Rầm!”

Dương Chấn cùng Mã Siêu liên tục tấn công, Bách Lý Yến phải lùi ba bốn bước, lão ta hộc máu, hơi thở lập tức yếu hẳn.

Nét mặt Bách Lý Yến vô cùng dữ tợn, lão ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh của gia tộc Cổ Võ, cũng là người mạnh ở gia tộc Bách Lý, đã bao giờ phải chịu nhục như thế đâu?

Bây giờ, lão ta lại bị hai thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi hợp sức đàn áp.

Nếu cứ để họ tấn công như thế, có lẽ lão ta sẽ chết thật.

“Giết giết giết!”

Ý chí chiến đấu của Mã Siêu rất mạnh, lại lao về phía Bách Lý Yến.

“Mã Siêu!”

Dương Chấn bỗng nhận thấy sự khác thường, vội hô lớn.

Nhưng hình như Mã Siêu không nghe thấy giọng anh, vẫn phóng tới chỗ Bách Lý Yến, điên cuồng tấn công.

Điều khiến Dương Chấn cảm thấy khiếp sợ chính là tuy Mã Siêu mới đột phá Siêu Phàm Cảnh, nhưng sau khi Thị Huyết Châu bay vào người anh ta, thực lực của anh ta lại đạt đến mức này.

Quan trọng nhất chính là hai người đã hợp sức để đối phó với Bách Lý Yến lâu như thế, nhưng có vẻ Mã Siêu không hề thấy mệt, mà còn mạnh hơn, như thể trong người anh ta có sức mạnh vô tận.

Lúc này, thực lực của Mã Siêu đã rất gần với Siêu Phàm Bát Cảnh.

“Chán sống à!”

Thấy Mã Siêu dám một mình xông tới, sát khí trong mắt Bách Lý Yến càng rõ hơn, lão ta bỗng tung chưởng.

“Rầm!”

Tay hai người va vào nhau, khí thế đáng sợ bùng nổ từ phía họ rồi lan ra bốn phía.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất dưới chân hai người liên tục nứt toác, bụi bay mịt mù.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.