Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2652



Chương 2652:

“Còn bố cô lại muốn lợi dụng cô để xoa dịu quan hệ với chúng tôi, nếu có một ngày gia tộc Bách Lý thật sự trả thù Hoàng tộc họ Phùng thì tôi có thể nể mặt cô mà trợ giúp Hoàng tộc họ Phùng”.

“Nếu cô là tôi, cô có đồng ý không?”

Nghe vậy, Phùng Giai Di lập tức trâm mặc, vành mắt hơi đỏ lên, sắc mặt còn lộ vẻ ấm ức.

Cô ta đường đường là trưởng công chúa thế hệ này của Hoàng tộc họ Phùng, tuổi còn trẻ nhưng tu vi võ thuật đã bước vào Siêu Phàm Cảnh, nay chủ động muốn trở thành tình nhân của một người đồng trang lứa, mà đối phương dường như hoàn toàn không có hứng thú với cô ta.

Phùng Giai Di trầm mặc một lát, mới đỏ mắt lên và nói: “Xin lỗi, tôi đã đi hơi quá xa rồi, không quấy rầy anh nữa!”

Nói đoạn, cô ta quay đầu định bỏ đi.

“Chờ chút!”

Gô ta mới đi được vài bước, Dương Chấn bỗng lên tiếng gọi cô ta lại.

Phùng Giai Di vội vã dừng chân, quay đầu, nhìn về phía Dương Chấn, mặt đầy mong đợi.

Dương Chấn bình thản nói: “Nếu cô đã biết tôi là một người trọng tình trọng nghĩa thì cô cũng nên hiểu, tôi đã có vợ con, tôi rất yêu thương vợ con mình, tuyệt đối sẽ không bao giờ làm chuyện gì có lỗi với họ cả”.

Phùng Giai Di vội vàng gật đầu, nói như thể đang tự giều: “Anh yên tâm, chỉ có bố tôi mới nghĩ tới chuyện muốn tôi làm tình nhân của anh, bản thân tôi tự hiểu vị trí của mình, tôi biết tôi không xứng với anh, tôi sẽ không bao giờ có ý định bất chính gì với anh đâu”.

Dương Chấn lại nói: ‘Mặt khác, bạn bè tôi đều là những người đối xử với nhau bằng tấm lòng chân thành, chứ không phải bị lợi ích xô đẩy, cô tiếp cận tôi, muốn trở thành bạn của tôi, nhưng cô làm điều đó là vì lợi ích của Hoàng tộc họ Phùng, vậy nên, tôi nói thẳng, chí ít là lúc này, cô không có khả năng trở thành bạn bè tôi”.

Phùng Giai Di lập tức ỉu xìu, gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi!”

Dương Chấn nói tiếp: ‘Có điều, hiện tôi đang thiếu một người hầu ở đây, không biết cô Phùng có cảm thấy hứng thú hay không?”

Nghe vậy, mặt Phùng Giai Di lập tức cứng đờ, bản thân cô ta đường đường là công chúa của Hoàng tộc họ Phùng, mà lại đi làm người giúp việc cho người khác sao?

Thấy sắc mặt cô ta trở nên khó coi như vậy, Dương Chấn lại lạnh nhạt bảo: “Hơn nữa, tôi còn phải nói thẳng cho cô hay, dù cô có làm người hầu cho tôi thì tương lai, Hoàng tộc họ Phùng có gặp phải nguy hiểm, tôi cũng sẽ không nhúng tay”.

“Giống như lúc người anh em của tôi phải đối phó với một đối thủ có thực lực vượt xa mình như Bách Lý Yến, Hoàng tộc họ Phùng lại vẫn lựa chọn khoanh tay đứng nhìn vậy”.

“Nếu cô chấp nhận được thì hiện có thể ở lại bên cạnh tôi, còn nếu không thể chấp nhận thì mời về đi thôi!”

Nhìn Dương Chấn lạnh nhạt nói thế, Phùng Giai Di bỗng cảm thấy khó chịu trong lòng.

Nhưng cô ta có thể hiểu được, khi Phùng Chí Viễn và Mã Siêu liều mạng đấu với Bách Lý Yến, chỉ cần Phùng Hoàng chịu ra tay, Phùng Chí Viễn đã không phải lựa chọn cách tự phát nổ mà chết, Mã Siêu cũng không bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh đến giờ.

Nhưng Phùng Hoàng khi ấy đã từ chối giúp đỡ, tạo thành bi kịch như bây giờ.

Dù Dương Chấn có đồng ý qua lại với Hoàng tộc họ Phùng, hẳn Mã Siêu cũng sẽ không chịu đâu nhỉ?

Chỉ có điều, một khi Mã Siêu đã không muốn có bất cứ quan hệ gì với Hoàng tộc họ Phùng thì sao Dương Chấn lại làm trái ý nguyện của người anh em mình được?

Cô ta cũng biết rõ, Dương Chấn là một người trọng tình trọng nghĩa, nếu mình thực sự trở thành người hầu của Dương Chấn, liệu sau này Dương Chấn có thể từ từ thay đổi thái độ với mình không?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.