Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2658



Chương 2658:

Hơi thở võ thuật bậc Siêu Phàm Nhất Cảnh của Phùng Giai Di nháy mắt bùng nổ, giơ tay đánh ra một đòn.

Chỉ có điều, hai tên cao thủ kia có thực lực vượt xa cô ta, chiêu công kích ấy của cô ta đối với họ chẳng khác nào gãi ngứa.

“Gô Di, mạo phạm rồi!”

Hai người tỏ ý xin lỗi, sau đó đồng thời ra tay.

“Ai dám động tới cô ấy, phải chết!”

Ngay thời khác hai tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia sắp bắt được Phùng Giai Di, một giọng nói lạnh lẽo tận xương bỗng vang lên.

Tiếp sau đó, một lưồng uy lực võ thuật khủng bố bao phủ lên ba tên cao thủ phe Nghiễm Văn.

Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia vừa nhấc tay đã cứng đờ giữa không trung, không dám hạ xuống người Phùng Giai Di.

Phùng Giai Di vội vã núp sau lưng Dương Chấn, lạnh lùng nhìn về phía đám người kia.

Nghiềm Văn nhíu mày nhìn Dương Chấn, lạnh giọng bảo: “Gia chủ có nói, cho phép cậu sử dụng máy bay tư nhân của Hoàng tộc họ Phùng rời khỏi đây”.

Câu này còn có ẩn ý nhắc Dương Chấn đừng nên nhúng tay vào chuyện khác của Hoàng tộc họ Phùng.

Nếu là trước đây, Dương Chấn sẽ không hề do dự, nhưng giờ đây, tuy anh cũng không do dự nhưng lại là không do dự giúp đỡ Phùng Giai Di.

Bất kể thế nào, máy bay tư nhân này đều do Phùng Chí Ngạo và Phùng Giai Di sắp xếp cho anh nên mới có, nếu không có máy bay tư nhân, anh không thể kịp thời mang Mã Siêu về đến Yến Đô trước chín giờ sáng mai.

Nay Phùng Chí Ngạo đã bị tước mất vị trí người thừa kế, thậm chí còn bị giam lỏng, việc này nhất định có liên quan đến anh.

Phùng Giai Di khẩn trương nhìn về phía Dương Chấn, cô ta thực sự lo lắng Dương Chấn sẽ để Nghiễm Văn mang cô ta đi.

Dương Chấn lạnh nhạt nhìn về phía Nghiễm Văn, nói: ‘Cút về nói cho Phùng Hoàng, chuyện ông ta bãi miễn vị trí người thừa kế của Phùng Chí Ngạo, tôi sẽ không nhúng tay vào, nhưng Phùng Giai Di, tôi nhất định phải mang đi!”

Nói đoạn, anh quay sang phía Phùng Giai Di: “Chúng ta đi thôi!”

Nhưng Phùng Giai Di không đi ngay mà nhìn Nghiễm Văn, hỏi: ‘Ông dám chắc, nếu tôi đi với các ông thì các ông sẽ để Dương Chấn lên máy bay tư nhân rời khỏi đây chứ?”

Nghiễm Văn gật đầu: ‘Gia chủ đã nói như vậy”.

Phùng Giai Di cắn răng, nói: “Được, tôi đi với các ông!”

Nói xong, cô ta nhấc chân định đi về phía đám người kia.

Dương Chấn tóm cánh tay cô ta, nhíu mày hỏi: ‘Cô đã đồng ý làm người hầu của tôi, giờ lại định bỏ đi, cô đang đùa tôi đấy à?”

Phùng Giai Di nhìn Dương Chấn, ánh mắt hết sức phức tạp, cô ta nói: “Xin lỗi, giờ bố tôi đang bị giam lỏng, ở đây chỉ có tôi mới có thể giúp được ông ấy thôi”.

Dương Chấn cười nhạt: “Giúp? Cô định giúp thế nào? Đồng ý với Phùng Hoàng, thành vật hi sinh cho gia tộc làm đám hỏi liên minh, gả sang Hoàng tộc họ Vũ sao?”

Phùng Giai Di cười cười tự giêu: “Từ khi tôi sinh ra, mọi thứ về tương lai của tôi đã được quyết định, tôi không thể sửa đổi hiện trạng, anh còn có thể lên máy bay tư nhân của Hoàng tộc họ Phùng rời khỏi đây đã là chuyện tốt rồi, anh vẫn nên đi mau đi thôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.