Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2700



CHương 2700:

Một ngón tay đã đè ép được cao thủ có thực lực ngang ngửa Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong như Mã Siêu, sao có thể là người bình thường?

“Cảm tạ ơn cứu mạng của ngài! Xin hỏi, ngài là tiền bối của Đế Thôn phải không?”

Dương Chấn bò dậy, cung kính nhìn người đàn ông trung niên, hỏi.

Xuất hiện trong tình huống này, còn có thể lập tức chỉ ra thân phận người thừa kế Đế Thôn của Dương Chấn, lại chê Dương Chấn quá yếu, trừ cao thủ của Đế Thôn trong truyền thuyết, còn có thể là ai?

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Tôi là Đế Thiên, đến từ Đế Thôn!”

Đế Thiên!

Lấy họ Đế, lại lấy tên Thiên, quả là một cái tên bá đạo vô song.

Chỉ có điều, dường như người này hoàn toàn không ưa anh.

Song Dương Chấn chẳng hề để ý đến thái độ của đối phương, lòng anh đang kích động vô cùng.

Rốt cuộc, cao thủ của Đế Thôn đã xuất hiện, vậy tức là Mã Siêu sắp được cứu rồi.

Dương Chấn vội hỏi: “Tiền bối, xin hỏi tôi phải làm thế nào mới có thể nhận được Đế Trượng?”

Đế Thiên khinh bỉ cười một tiếng: ‘Cậu thế này mà cũng mơ tưởng lấy được Đế Trượng? Đợi chừng nào cậu đánh bại được tôi thì hãng nhắc tới!”

Nghe Đế Thiên nói thế, sắc mặt Dương Chấn lập tức trở nên khó coi, ý của đối phương đã rất rõ ràng, Dương Chấn còn quá yếu, không có tư cách kế thừa Đế Trượng.

Nhưng không có Đế Trượng, Mã Siêu phải làm sao đây?

Lúc này, Đế Thiên bỗng lấy ra một bình sứ †räng, ném cho Dương Chấn, nói: “Trong đó có một viên thuốc có thể tạm thời trấn áp Thị Huyết Châu, cậu muốn dùng Đế Trượng lấy Thị Huyết Châu trong cơ thể cậu ta ra thì phải đợi đến ngày cậu đánh bại được tôi đã”.

Dương Chấn lập tức vui mừng, mặc dù không lấy được Đế Trượng ngay nhưng ít ra cũng có một viên thuốc có thể trấn áp Thị Huyết Châu.

Anh vội nói: “Cảm ơn tiền bối!”

Nói xong, anh liền đi tới đút viên thuốc cho Mã Siêu, quả nhiên, hiệu quả rất nhanh, chỉ chừng một phút sau, hơi thở cuồng bạo trong cơ thể Mã Siêu đã tiêu biến hoàn toàn.

Lúc này, Mã Siêu giống như một đứa trẻ đã ngủ say, lồng ngực phập phồng đều đặn.

Đế Thiên bỗng nói: “Vận hành Đại Đạo Thiên Diễn Kinh của cậu cho tôi thử xem thế nào”.

Tuy không rõ mục đích của đối phương là gì nhưng đối mặt với vị Đế Thiên cao ngạo này, Dương Chấn không cách nào nổi nóng với ông ta, bèn vội vã vận hành tầng thứ sáu trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Chỉ một chốc sau, hơi thở võ thuật Siêu Phàm Thất Cảnh tràn ra từ người Dương Chấn.

Anh không kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, nếu kích hoạt nó lên thì còn có thể mạnh hơn, nhưng Đế Thiên chỉ bảo anh vận hành công pháp tu luyện, vậy thì cứ làm theo ý ông ta là đủ.

“Đây là thứ công pháp rác rưởi gì thế? Thật là thứ đồ bỏ, không được tích sự gì, nếu cậu còn tiếp tục tu luyện thứ công pháp này, tối đa nửa năm nữa, phổi của cậu sẽ xuất hiện vấn đề lớn đấy”.

Đế Thiên nói ra mấy lời chấn động lòng người, khiến cho Dương Chấn sợ ngây ra.

Đại Đạo Thiên Diễn Kinh mạnh cỡ nào, bản thân Dương Chấn biết rõ mồn một, có thể nói, nếu không nhờ tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, chỉ sợ Dương Chấn đã sớm mất mạng.

Nhưng sao qua miệng Đế Thiên lại biến thành thứ công pháp rác rưởi thế này?

Đế Thiên nhận ra nỗi nghỉ hoặc của Dương Chấn, bèn cười lạnh: “Sao hả? Không phục à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.