Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2786



Chương 2786:

Dương Chấn chính là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh, ở phủ thành chủ Hoài Thành này, không có mấy người đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh.

“Nhãi ranh, dám tự tiện xông vào phủ thành chủ, đó là tội chết!”

Đúng lúc này, một cụ già tóc bạc bỗng xông ra, chỉ nói một câu đã kết tội chết cho Dương Chấn rồi bắt đầu tấn công anh.

“Đó là Tất lão!”

Có ai đó đã nhận ra thân phận của bà cụ kia, lập tức hô to.

Dương Chấn cau mày, nhìn về phía bà cụ đang xông lại đây, huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể nháy mắt đã được kích hoạt, Chiến Thần Quyết cũng được vận hành nhanh chóng, một hơi thở cuồng bạo chợt bùng nổ từ trên người anh.

“Cút!”

Anh quát lớn, tay chém ra một quyền cực mạnh.

“Uỳnh!”

Bà cụ cũng chém ra một đòn, va chạm với quyền của Dương Chấn, đột nhiên, một luồng hơi thở cực mạnh từ vị trí tâm là hai người chợt bùng phát về bốn phương tám hướng, cuốn đi mọï thứ.

Những cao thủ vẫn bám theo Dương Chấn nãy giờ cũng cảm nhận được sự nguy hiểm từ hơi thở này, bấy giờ mới ý thức được sức mạnh của Dương Chấn, bèn vội vã lùi lại phía sau mấy chục mét.

“Trời đất! Tay thanh niên này vậy mà ngang sức với Tất lão, Tất lão chính là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh đó, chẳng lẽ, thực lực của tay thanh niên này cũng đã đạt tới bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi?”

“Sao lại thế được? Cậu ta trông mới chỉ tầm ba mươi, có khi còn chưa tới ba mươi tuổi, sao có thể là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong được?”

“Nhưng nếu không phải thì làm sao cậu ta có thể đấu ngang sức với Tất lão như vậy?”

Các cao thủ Hoài Thành quanh đó chứng kiến cảnh này đều kinh ngạc tột cùng.

Bà cụ kia tung một chưởng đối đầu với một quyền của Dương Chấn, sắc mặt lập tức trở nên cực kì nặng nề, bà ta biết Dương Chấn rất mạnh nhưng lại không ngờ anh đã mạnh đến độ này, tiếp một chưởng của bà ta mà vẫn đứng vững, không hề suy chuyển một li.

Mọi người ở đây đều khiếp sợ trợn mắt, Dương Chấn cũng âm thầm kinh ngạc, thực lực của bà cụ trước mặt này đã mạnh đến thế kia à?

Quả không hổ là phủ thành chủ Hoài Thành, khắp chốn đều ẩn giấu cao thủ tuyệt đỉnh, ngay cả Hoàng tộc cổ xưa cũng phải thua xa nơi này.

Dương Chấn nhìn bà cụ kia, lạnh nhạt nói: “Tôi có việc muốn gặp thành chủ Hoài Thành, mong tiền bối chớ nên ngăn cản”.

Sắc mặt bà cụ trở nên cực kì âm trầm, thân thể hơi còng xuống, nhưng tuyệt đối không phải vì tuổi tác mà đó chính là tư thế chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Bà ta hí mắt nhìn Dương Chấn chằm chằm, nói: ‘Không phải kẻ nào cũng có tư cách được gặp thành chủ, muốn gặp ông ấy thì phải qua được cửa này của tôi đã”.

Dứt lời, một hơi thở võ thuật mạnh hơn nữa bất chợt bùng nổ từ trên người bà ta.

Dương Chấn cau mày, lạnh lẽo nói: “Nói vậy là tiền bối nhất quyết muốn đấu với tôi đấy à?”

Nói đến đây, một hơi thở võ thuật có thể sánh ngang cấp độ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ chợt tràn ra từ phía Dương Chấn, khí thế không thua gì bà cụ kia, thậm chí còn mạnh hơn.

Cảm nhận được hơi thở cực mạnh của Dương Chấn, lòng bà cụ kia đã tràn đầy khiếp sợ, bà ta biết Dương Chấn rất mạnh, băng không đã không thể giết chết được một cao thủ Siêu Phàm Cảnh như Long Dược, nhưng bà ta không ngờ, Dương Chấn đã mạnh đến mức ngang ngửa với mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.