Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2860



Chương 2860:

Nay ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ và một gã cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đều đã bị giết chết, Bên phía Viên Thọ Tài chỉ còn lại ông ta và một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ nữa.

Trái lại, bên phe Dược Vương Gốc, mặc dù Lý Thăng chỉ là Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng trong số chín cao thủ do hăn chỉ huy lại có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong cùng hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, còn lại sáu gã đều là Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Cho đến nay, mười cao thủ của Dược Vương Cốc đều còn sống, chỉ có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ bị thương nhẹ.

Thực lực hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc, cao thủ phủ Hoài Thành có chạy trốn cũng trốn không thoát.

Lúc này, Viên Thọ Tài và tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ còn lại kia đã bị nhóm cao thủ của Dược Vương Cốc bao vây chặt chẽ.

Hai người đều đã bị thương khắp mình, ngay.

cả Viên Thọ Tài cũng đã bị thương nặng.

Ông ta hung tợn nhìn về phía Lý Tháng, nghiến | răng nghiến lợi nói: ‘Lý Thắng, ngay cả khi nhà nước muốn tử hình một ai cũng phải đưa ra chứng cứ đàng hoàng, cậu hoàn toàn không có chứng cứ chứng minh chúng tôi giết đại sư huynh của cậu, dựa vào đâu mà lại muốn giết cao thủ phủ Hoài Thành chúng tôi?”

“Các người làm như vậy là đang khơi mào cuộc chiến! Cậu có biết, một khi cuộc chiến giữa Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành nổ ra, hậu quả sẽ thế nào không?”

Lý Thăng cười nhạt: “Dược Vương Cốc chúng tôi làm việc gì chưa bao giờ cần chứng cứ, chỉ cần chúng tôi cho rằng các người đã làm thì các người đều đáng chết!”

Từ Hoa chính là đồ đệ lớn nhất của Dược Vương, Lý Thắng là đồ đệ thứ hai.

Sao hãn chưa từng hoài nghỉ cái chết của bọn Từ Hoa có điểm kì quặc được chứ?

Chỉ có điều, đây là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt cao thủ đứng đầu của phủ Hoài Thành, bất kể cái chết của đám Từ Hoa có liên quan tới bọn Viên Thọ Tài hay không đều không quan trọng nữa.

Giết đám người này đồng nghĩa với làm suy yếu thực lực tổng hợp của phủ Hoài Thành.

Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành trước này luôn như nước với lửa, một khi nổ ra chiến tranh sẽ cần cấp tốc chém giết càng nhiều kẻ | địch càng tốt, chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng chiếm được ưu thế trong cuộc giao tranh của hai thế lực lớn.

Viên Thọ Tài nghe Lý Thăng nói thế liên hiểu được, tay Lý Thắng này quyết tâm muốn giết ông ta.

“Ép nhau quá thì đến con kiến cũng cản chết voi, huống chỉ là người! Nếu cậu đã ép chúng tôi quá mức như vậy, thì dù tôi đây có chết cũng phải kéo các người theo cùng!”

Viên Thọ Tài dữ dẫn nói. Vừa dứt lời, khí thế võ thuật trên người ông ta bỗng tăng vọt, lao thẳng về phía Lý Thăng.

Ngay khi cao thủ của Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đang đánh nhau loạn xạ, Dương Chấn, Hoài Lam và lão Cửu đã vào ở trong khách sạn.

Trong một phòng bình thường của khách sạn Hilton tại Thiện Thành.

Hoài Lam tươi cười nói: “Có tin tốt đây! Vừa rồi, đám cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến giết chúng ta đã bị diệt sạch. Chỉ tiếc, đội cao thủ bên Dược Vương Cốc quá mạnh, không tổn thất một Si Dương Chấn nói: ‘Dược Vương Cốc đã mất đại đồ đệ của Dược Vương cùng với Tả, Hữu hộ pháp, cũng coi như một tổn thất lớn, lúc này, hẳn mối thù giữa Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành đã càng sâu sắc thêm rồi”.

“Nhất là trong phủ Hoài Thành lúc này, chỉ sợ người người đều đang bàng hoàng khiếp sợ, Hoài Tỉnh Vũ hẳn đã vô cùng phẫn nộ’.

Lão Cửu cũng lên tiếng: “Có lẽ lúc này chính là thời cơ thích hợp cho chúng ta tranh thủ giết vài tên cao thủ”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.