Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2867



Chương 2867:

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Người của ông không phải do cao thủ phủ Hoài Thành tôi giết chết, có người lợi dụng con gái tôi đang nóng ruột muốn báo thù cho chồng, sai người giết Dương Chấn nên tìm cách đổ tội lên đầu nó, đây chính là một âm mưu nhằm vào cả phủ Hoài Thành lãn Dược Vương Gốc”.

“Ha hai”

Dược Vương cười nhạt: “Thành chủ Hoài Thành, ông trở nên hèn nhát, dám làm không dám nhận như thế từ bao giờ? Người của tôi bị cao thủ của phủ Hoài Thành giết, đây vốn chính là sự thật, chẳng lế ông tưởng mình không thừa nhận thì là không phải à?”

“Đại đồ đệ của tôi là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực của nó ngang ngửa với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, không chỉ có thế, nó còn mang theo Tả, Hữu hộ pháp.

của Dược Vương Gốc tôi, đó đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong”.

“Một đội hình mạnh như vậy, khắp Hoài Thành này, trừ cao thủ phủ Hoài Thành của ông, còn ai có thể giết được bọn họ?”

Thành chủ Hoài Thành nheo mắt nhìn chäm chăm vào Dược Vương, nói: “Nếu tôi nói đó là do Dương Chấn cùng với tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong đi cùng cậu ta gây ra, ông có tin không?”

Dược Vương càng thêm tức tối, lão ta nghiến răng nói: “Tôi biết ông muốn giết bọn họ, muốn giết thì tự đi mà giết, ông coi tôi là đứa ngu, dễ lừa lắm sao?”

“Hai người đó bị ông đuổi giết, còn sống được đã là kì tích rồi, giờ ông lại dám nói với tôi, một gã Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong cùng với một gã Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ đều đang trọng thương lại có thể giết được Tả, Hữu hộ pháp cùng với đại đồ đệ của tôi?”

“Thành chủ Hoài Thành, chớ có nói nhảm nữa, hôm nay ông nhất định phải cho tôi một đáp án rõ ràng. Nếu có thể khiến tôi hài lòng, tôi sẽ dẫn người của tôi đi ngay, nếu không hài lòng, vậy.

đánh đi!”

Thành chủ Hoài Thành biết, giờ có nói gì chăng nữa, Dược Vương cũng sẽ không tin lão ta.

Chớ nói Dược Vương, ngay cả chính lão ta cũng không hiểu nổi, Dương Chấn và lão Cửu làm thế nào mà giết được ba gã cao thủ hàng đầu của Dược Vương Cốc.

Dù Dương Chấn đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố Thủy thì đã là gì?

Dù sao cậu ta cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dù ở vào thời điểm mạnh nhất thì cũng chỉ có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ là cực hạn, vậy thì làm thế nào mà kết hợp với lão Cửu, đánh chết hai tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong với một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ?

Nhưng lão ta dám chắc rằng, ba tên cao thủ của Dược Vương Gốc nhất định đều do Dương Chấn giết chết.

Thành chủ Hoài Thành hít sâu một hơi, nhìn về phía Dược Vương, nói: “Ông muốn thế nào?”

Dược Vương hí mắt, đáp: “Tôi muốn một nửa Hoài Thành”.

Thật là tham lam thái quá!

Hoài Thành chỉ có chừng ấy, Dược Vương đòi ngay một nửa Hoài Thành.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Bao nhiêu năm qua, tôi bỏ qua cho Dược Vương Gốc, không khống chế các người, mặc cho Dược Vương Cốc phát triển, thế đã là vô cùng nhân từ rồi. Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ tôi đã nhân từ quá, cho nên Dược Vương giờ đây muốn đòi một nửa Hoài Thành này”.

“Nói vậy, tức là không cần thương lượng gì nữa!”

“Nếu ông đã muốn đánh, vậy thì đánh thôi!”

Vừa dứt lời, khí thế võ thuật của bậc cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chợt bùng nổ từ trên người lão ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.