Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2879



Nhìn cao thủ bên mình liên tục ngã xuống, säc mặt Dược Vương trở nên cực kì khó coi, lão †a nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Năm quái vật này rốt cuộc là thứ gì?”

Tất cả các cao thủ đứng đầu Dược Vương Cốc đều đã được huy động tới phủ Hoài Thành này, vốn tưởng dù không địch lại phủ Hoài Thành, bọn họ cũng có thể an toàn quay về, nhưng hiện tại Dược Vương mới nhận ra, mình đã đánh giá quá thấp phủ Hoài Thành rồi, nay có muốn rời khỏi nơi này cũng sẽ gian nan lắm.

Đặc biệt là năm quái vật đeo mặt nạ nửa người nửa máy móc này, bọn chúng có sức chiến đấu cực mạnh, mỗi kẻ đều đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nhìn chằm chăm Dược Vương, nói: “Ông nghĩ tôi sẽ nói cho ông biết sao?”

Dược Vương siết chặt nắm tay, mặt mũi dữ tợn.

Dường như thành chủ Hoài Thành cũng đã cảm nhận được sát khí của Dược Vương đang tập trung vào đám quái vật nửa người nửa máy móc này, bèn lạnh lùng nói tiếp: “Chỉ cần ông dám tấn công bọn họ, tôi bảo đảm sẽ diệt sạch toàn bộ cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh của Dược Vương Cốc”.

Hai người đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, đối với họ, những kẻ có thực lực dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đều chỉ là con sâu cái kiến, một khi bọn họ gia nhập cuộc chiến, chỉ sợ không một ai có thể giữ được tính mạng, trừ hai người bọn họ.

Dược Vương không ra tay thì may ra Dược Vương Cốc còn có thể giữ được một ít cao thủ, nhưng nếu lão ta cũng ra tay, toàn bộ cao thủ của Dược Vương Cốc đều sẽ mất mạng.

“Tôi chịu thuat”

Dược Vương đột nhiên lên tiếng. Khi lão ta nói ra câu này, lão ta trông như vừa già thêm chục tuổi.

Lão ta đã ở Hoài Thành này bao lâu nay, ngạo nghễ quen rồi, cho nên chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, mình phải chịu thua thành chủ Hoài Thành.

Nhưng nay phủ Hoài Thành lại có thêm năm quái vật bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh, Dược Vương Cốc hoàn toàn không có hi vọng thắng trận này, nếu còn tiếp tục, chỉ e người của Dược Vương Cốc còn bị giết nhiều hơn.

Năm quái vật này không có cảm giác đau đớn, không đề bị thương, sức chiến đấu còn ngang ngửa cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, loại quái vật này có thể nói là dạng vô địch trong quần thể cùng cấp bậc võ thuật, nếu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh không ra tay, không ai làm gì được họ.

Nào ngờ, thành chủ Hoài Thành lại cười lạnh một tiếng, nói với Dược Vương: “Tôi và ông đấu với nhau bao năm nay vẫn không có kết quả, nay ông chủ động dẫn người tấn công nơi này, ông còn tưởng rằng chỉ một câu nhận thua của ông thì tôi sẽ bỏ qua cho ông chắc?”

Dược Vương cả giận: ‘Ông đừng có được đà lấn tới! Nếu tôi liều mạng đánh một trận thì dù không giết được ông cũng có thể khiến phủ Hoài Thành của ông máu chảy thành sông”.

Thành chủ Hoài Thành cười khẩy: “Ông đang dọa tôi đấy à?”

Dược Vương trợn trừng mät, nhìn chòng chọc thành chủ Hoài Thành, một khí thế võ thuật cực mạnh đang tràn ra từ trên người lão ta.

Thành chủ Hoài Thành cũng nhanh chóng tản ra khí thế võ thuật của mình, lạnh lùng nói: “Muốn đánh thì cứ thử xem! Nhưng tôi bảo đảm với ông, chỉ cần ông dám ra tay, sau ngày hôm nay, Dược Vương Cốc sẽ không còn một mống”.

Dược Vương không nói gì, hai mắt ghim chặt vào thành chủ Hoài Thành, lão ta biết, thành chủ Hoài Thành không nói chơi.

Một khi hai người bọn họ thực sự đánh với nhau, tuy không dễ phân thăng bại ngay nhưng năm tên quái vật nửa người nửa máy móc của phủ Hoài Thành có thể tàn sát sạch sẽ Dược Vương Cốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.