Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2884



Chương 2884:

Cùng lúc đó, tại Thiện Thành, có một chiếc xe thương vụ màu đen đang phóng vun vút trên đường.

Hoài Lam đích thân lái xe, lão Cửu ngồi ở hàng ghế sau, lo âu nhìn Dương Chấn đang liên tục co rút người vì đau đớn.

Bọn họ rời khỏi Thiện Thành đã tròn một tiếng đồng hồ, cũng tức là Dương Chấn đã đau đớn như thế suốt một tiếng.

Lão Cửu trầm giọng nói: “Sức mạnh trong con dao găm này quá đáng sợ, thực lực của Dương Chấn hiện này hoàn toàn không đủ để khống chế nó, một khi cưỡng ép khống chế sẽ chỉ khiến bản thân cậu ấy phải nhận lấy phản phệ không thể tưởng nổi”.

Hoài Lam đang lái xe cũng nhăn mặt chua xót: ‘Nhưng trong tình huống đó, nếu anh Chấn không cưỡng ép khống chế con dao này, chúng ta đều sẽ chết hết”.

Đúng lúc này, thân thể Dương Chấn lại dần ngừng co rút, người anh đã ướt sũng mồ hôi lạnh, như vừa được vớt lên từ trong nước vậy.

Anh hổn hển thở dốc từng hồi, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, loại phản phệ này quả thật khủng khiếp như bị xé nát thân thể.

“Dương Chấn, cậu thế nào rồi?”

Lão Cửu lo âu nhìn Dương Chấn, hỏi thăm.

Dương Chấn hơi mấp máy môi: “Nước!”

Lão Cửu vội đưa cho anh một lọ nước khoáng, Dương Chấn nhận lọ nước, ừng ừng uống cạn, lão Cửu lại đưa thêm một lọ nữa.

Liên tục uống hết ba lọ nước khoáng, Dương Chấn còn định uống thêm lọ thứ tư, lão Cửu vội ngăn anh lại: “Thân thể cậu vừa mất nước trầm trọng, nhưng nếu bù nước quá nhiều cùng lúc thì sẽ khiến cơ thể bị thương tổn đấy, cậu từ từ hãng uống thêm”.

Dương Chấn gật đầu, không lăng nhằng nhiều lời, vận hành Chiến Thần Quyết trong cơ thể, thể lực vốn đã bị tiêu hao gần hết cũng dần dần hồi phục.

Thời gian thong thả trôi qua, chừng khoảng nửa giờ sau, một hơi thở khủng bố từ trên người anh tràn ra.

Lão Cửu vui vẻ kêu lên: “Chuẩn bị đột phá!”

Hiện giờ Dương Chấn chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nhưng lại đã có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi, nếu cảnh giới võ thuật của Dương Chấn đột phá lên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, đĩ nhiên thực lực chiến đấu cũng sẽ tăng vọt.

Nháy mắt, hơi thở trên người Dương Chấn đã đạt tới một ngưỡng cực đáng sợ, nhưng vần lừng khừng không đột phá được.

Sắc mặt lão Cửu trở nên cực kì nghiêm nghị: “Khí thế trên người cậu ấy đã vượt qua Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, vì sao vẫn chưa đột phá?”

Theo lí mà nói, khi một cao thủ muốn đột phá lên cảnh giới tiếp theo, hơi thở võ thuật trên người sẽ không vượt qua cảnh giới sắp đạt tới.

Dương Chấn chỉ đang ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu có đột phá thì cũng chỉ đột phá lên tới Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ thôi, nhưng bây giờ, khí thế trên người Dương Chấn đã vượt trên Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ, gần như sắp chạm tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

Không chỉ có thế, khí thế của anh còn đang không ngừng mạnh mẽ thêm.

Sắc mặt Hoài Lam biến đổi kịch liệt, cô ta vội nói: “Ông Cửu, chúng ta phải tìm cách che giấu hơi thở võ thuật của anh Chấn ngay, tuy chúng ta đã cách Hoài Thành ba giờ xe nhưng một khi tung tích của chúng ta bị lộ, phủ Hoài Thành có thể sử dụng quyền uy của mình để dễ dàng tìm ra chúng ta, nếu chúng ta lại bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết thì sẽ nguy hiểm vô cùng”.

Lão Cửu căng thẳng hỏi: “Tới sân bay gần nhất còn bao lâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.