Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2887



Chương 2887:

Đinh Xương cười lạnh một tiếng, nhìn Dương Chấn nói: “Này ranh con, mày không cần đe dọa bọn tao, nếu bọn tao dám tới thì đã không nghĩ đến thất bại, thành chủ Hoài Thành đã tuyên bố, ai bắt sống được mày sẽ được thưởng mười tỷ”.

“Tao đoán, giờ không chỉ có bọn tao mà còn rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác cũng đang tìm kiếm bọn mày, đầu của mày rất đáng giá đấy”.

Sắc mặt Dương Chấn lập tức trầm xuống, mười tỷ đổi lấy mạng anh, thật đúng là cái giá lớn đấy.

Anh lạnh nhạt nói: “Tôi cho các ông mười tỷ để các ông rời khỏi nơi này, được chứ?”

Đỉnh Xương lắc đầu: “Không được!”

Dứt lời, lão ta vung tay lên: “Ra tay đi!”

Lão ta vừa ra lệnh, hơn hai chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh đồng loạt xông về phía Dương Chấn và lão Cửu.

Đỉnh Xương lớn tiếng bảo: “Tôi chặn lão già kia, các vị bắt sống Dương Chấn cho tôi!”

“Vâng!”

Một đám cao thủ lao về phía Dương Chấn, bên kia chỉ có mình Đinh Xương xông tới chỗ lão Cửu.

Ánh mắt Dương Chấn lóe lên đầy sắc bén, anh lạnh lùng nói: ‘Vừa lúc để các người thử xem sức chiến đấu hiện giờ của tôi”.

Anh không hề sợ hãi, chân nhẹ di chuyển, sẵn sàng nghênh chiến.

Khi anh còn ở cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, thực lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, vậy thì lúc này, khi cảnh giới võ thuật của anh đã đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu thực sự của anh lại đã lên đến cảnh giới nào?

Chiến Thần Quyết nhanh chóng vận hành trong người, huyết mạch cuồng hóa cũng được anh kích hoạt trong nháy mắt, một khí thế cuồng bạo chợt bùng nổ trên người anh.

“Uỳnh!”

Một đòn hạ xuống, một gã Siêu Phàm Ngũ Cảnh bị giết chết trong khoảnh khác.

Các cao thủ khác đều khiếp sợ ra mặt, dường như không ai ngờ được thực lực của Dương Chấn đã mạnh đến mức chỉ một quyền đã có thể giết chết một gã cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh trong nháy mắt.

Bên kia, cuộc chiến giữa Đinh Xương và lão Cửu cũng đã bắt đầu, quả đúng như dự đoán, tay Định Xương này có thực lực cực mạnh, Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ mà có thể cầm chân một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như lão Cửu.

“Các người lui ra sau đi, để tôi!”

Lúc này, một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước ra khỏi đám người, nhìn về phía Dương Chấn, gương mặt tràn đầy ý chí chiến đấu.

Vừa nhìn kẻ kia, sắc mặt Dương Chấn lập tức trầm xuống, đối phương là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.

Mặc dù cảnh giới võ thuật của anh đã đột phá nhưng cũng chỉ mới tới Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong thôi, nếu muốn đánh bại cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, chỉ e sẽ rất gian nan.

Dương Chấn lạnh lùng nói: “Thực lực của ông vốn đã phi phàm, hẳn không phải hạng người vô danh, chẳng lẽ thật sự vì mười tỷ bạc mà muốn giết tôi?”

Đối phương cũng lạnh giọng đáp: ‘Tôi là Mục Hoa, cậu hản nên hiểu rõ, cậu không phải là đối thủ của tôi, tôi khuyên cậu, tốt hơn hết nên ngoan ngoãn đầu hàng đi, chúng tôi sẽ đưa cậu tới phủ Hoài Thành”.

Dương Chấn thoáng nheo mắt: “Nói vậy có nghĩa là ông không định thả chúng tôi đi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.