Chương 2890:
Dứt lời, lão Cửu lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, ném về phía Đỉnh Xương.
Ông lão nói: “Trong này có mười tỷ, coi như phí đi lại của các vị, giữa chúng ta vốn không có ân oán gì, hãy để chúng tôi rời khỏi đây, được chứ?”
Lão Cửu dứt khoát ném ngay một tấm thẻ ngân hàng cho Đinh Xương, Đỉnh Xương nheo mặt, không nói một lời, ánh mắt trước sau vẫn nhìn chòng chọc vào lão Cửu.
Lão Cửu cũng nhìn Đinh Xương, chờ lão ta đưa ra lời hồi đáp.
Những cao thủ khác không tiếp tục đánh nữa mà đều dán chặt mắt theo dõi lão Cửu và Dương Chấn.
Trầm mặc suốt hai phút, Đinh Xương mới lên tiếng: “Ông nói đúng, giữa chúng ta không có thù oán gì, vậy thì hôm nay có thể tha cho ông một lần”.
Nghe Đinh Xương nói vậy, lão Cửu nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Vậy cảm ơn các vị!”
Lão Cửu nói xong, quay sang bảo Dương Chấn: “Đi thôi!”
“Khoan đất”
Nhưng ngay khi hai người vừa nhấc chân định đi, Đinh Xương bỗng quát lớn.
Hai người dừng bước, quay nhìn Đỉnh Xương.
Đinh Xương hí mắt nhìn chằm chăm vào Dương Chấn, chậm rãi lên tiếng: “Tao chỉ nói đồng ý thả ông ta đi, chứ chưa nói mày cũng được đi”.
Lão ta vừa nói đến đó, bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.
Đáy mắt Dương Chấn thoáng lóe lên một ý niệm giết chóc mãnh liệt, anh lạnh lùng nhìn thẳng vào Đinh Xương hỏi: ‘Vậy có nghĩa là ông không định để tôi rời khỏi đây?”
Lão Cửu cũng lạnh giọng bảo: “Ông làm vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”
Đỉnh Xương lạnh nhạt liếc nhìn lão Cửu, châm chọc nói: “Ông tưởng mình là ai mà dám nói tôi quá đáng? Thiện Thành này chính là địa bàn của tôi”
Ánh mắt lão Cửu lóe lên sắc bén, ông lão lạnh lùng: “Đã thế thì liều mạng đánh một trận xem saol”
Ông lão vừa dứt lời, người đã lao vút về phía Đỉnh Xương.
Đỉnh Xương cười nhạt: ‘Đúng là đồ không biết tự lượng sức mình!”
Nói xong, lão ta cũng vọt về phía lão Cửu.
Cùng lúc đó, Dương Chấn xông về phía đám Mục Hoa.
Đối phương nhận tiền lại không định thả bọn họ đi, điều này cho thấy giữa hai bên đã không còn đường thương lượng, nếu vậy thì chỉ còn một cách, liều mạng đánh.
“Uỳnh!”
Dương Chấn di chuyển, nhằm thẳng về phía một gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, vung tay đánh xuống một đòn.
Sau một tiếng vang cực lớn, gã cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh kia bay vèo ra sau, thân thể còn đánh bay hai gã cao thủ khác.
Lần này, Dương Chấn không chỉ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể mà còn vận hành cả Chiến Thần Quyết, kết hợp nhiều phương pháp, thực lực của anh tăng vọt, lực chiến đấu đã ngang với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ.
Trừ gã Đỉnh Xương đang đấu với lão Cửu, trong hơn hai mươi cao thủ còn lại, chỉ có mình Mục Hoa có thực lực đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, những cao thủ khác đều ở dưới cảnh giới này.