Chương 2949:
Trong lần lùi lại này, thành chủ Hoài Thành lùi về sau mười bước, còn Mục thành chủ chỉ lùi tám bước thôi.
Tuy chỉ chênh nhau hai bước, nhưng đã đủ để nói lên kết quả trong trận chiến ở cấp bậc của họ rồi.
Sắc mặt của thành chủ Hoài Thành hết sức khó coi, tuy lão ta đã cảm nhận được răng thực lực của Mục thành chủ mạnh hơn lão ta một chút, nhưng khi thua ông lão, lão ta vẫn thấy khó chấp nhận.
Mục thành chủ lạnh lùng hỏi: “Ông muốn đánh nữa không?”
Thật ra ông lão cũng đang rất lo lắng, bởi vì đã chín phút kể từ khi Phùng Tiểu Uyển châm cứu xong rồi.
Phùng Tiểu Uyển cũng đã nói chỉ có thể giúp chân ông lão hồi phục trong mười phút thôi.
Nếu thành chủ Hoài Thành vẫn muốn đánh tiếp, ông lão sẽ bị lộ mất.
Lúc này ông lão đã cảm nhận được chân mình đang mất cảm giác dần, có lẽ chỉ chốc lát nữa thôi, ông lão sẽ không kiên trì nổi nữa.
Nghĩ tới đây, trong mắt Mục thành chủ lóe lên vẻ điên cuồng.
Khí thế cuồng bạo hơn nữa lan ra từ người ông lão.
“Rầm rầm rầm!”
Mặt đất dưới chân ông lão nứt toác, những khe nứt như mạng nhận lan ra bốn phía.
“Mạnh thật!”
Cao thủ của Mục phủ ở cách đó không xa đều có vẻ kinh hãi.
Sắc mặt của thành chủ Hoài Thành hết sức khó coi, đương nhiên lão ta có thể cảm nhận được việc khí thế của Mục thành chủ đang mạnh hơn, đối phương định đánh một trận sống còn à?
Hồi nãy hai người chưa đánh thật, nhưng cũng đã biết được thăng thua, nếu tiếp tục, có lẽ họ sẽ phải lưỡng bại câu thương mất.
Thành chủ Hoài Thành biết, cho dù cả hai đều bị thương, bên bị thương nghiêm trọng hơn cũng sẽ là lão ta.
“Hôm nay tôi thual”
Thành chủ Hoài Thành chợt nói rồi quát lớn: “Dương Chấn, có giỏi thì cứ trốn ở Mục phủ cả đời đi!”
Lão ta nói rồi quay người rời đi.
Mục thành chủ vừa đứng thẳng cũng không chịu nổi nữa, chân ông lão mềm nhũn, chuẩn bị ngã xuống.
Đúng lúc này, kiếm khách Ảnh Tử bỗng bước đến, đỡ Mục thành chủ, nghiêm nghị nói: “Thành chủ, ông không sao chứ?”
Lúc này Mục thành chủ hết sức yếu ớt, chân không còn chút sức lực nào.
Kiếm khách Ảnh Tử vội bước đến đỡ ông lão, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị: “Thành chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
Với thực lực của kiếm khách Ảnh Tử, ông ta có thể cảm nhận rõ rằng khí thế của Mục thành chủ bỗng giảm mạnh, hoàn toàn khác xa người áp đảo thành chủ Hoài Thành lúc nãy.
Mục thành chủ khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: “Đưa tôi về trước đi!”
Kiếm khách Ảnh Tử không nói gì nữa, vội đưa Mục thành chủ về chỗ ở.
“Thành chủi”
Mục Hoa đã chờ sẵn ở chỗ ở của Mục thành chủ, thấy kiếm khách Ảnh Tử đưa Mục thành chủ về, lão ta vội đẩy xe lăn bước đến.