Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3066



Chương 3066:

Đúng lúc dao găm linh khí của Dương Chấn sắp cứa cổ Khương Nham, một bóng dáng già nua bỗng xuất hiện trước mặt Khương Nham, duỗi hai ngón tay ra, kẹp lấy dao găm linh khí của Dương Chấn.

Khi thấy lão già này, Dương Chấn biến säc, không hề do dự, lập tức từ bỏ dao găm linh khí, giậm chân, xuất hiện cách đó mấy chục mét.

Cao thủ của Mục phủ cũng kinh hãi nhìn lão già tiên phong đạo cốt kia.

“Phập!”

Lão già cong ngón tay búng một cái, dao găm bị lão ta kẹp giữa hai ngón tay lập tức cắm trước chân Dương Chấn.

Dương Chấn nhìn về phía đối phương, sắc mặt nghiêm nghị tới cực điểm, anh cứ tưởng mình đã rời khỏi phạm vi tấn công của đối phương, nào ngờ đối phương chỉ tiện tay búng một cái, dao găm linh khí đã căm trước chân anh rồi.

Rõ ràng đối phương cũng không định giết anh, bằng không dao găm đã cắm vào tim anh chứ không phải trước chân anh.

“Cao thủ Thiên Cảnh!”

Dương Chấn híp mắt, nhìn chăm chằm vào lão già: “Nếu tôi không đoán nhầm, tiền bối là cao thủ Thiên Cảnh đúng không?”

Chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thủ đoạn cao siêu như thế.

Khương Nham cũng hoàn hồn, khi thấy lão già, ông ta hết sức mừng rỡ, kích động nói: “Ông Hà, rốt cuộc ông cũng đến!”

Ông Hà là cao thủ Thiên Cảnh của nhà họ Khương, cũng là người bảo vệ Khương Nham.

Ông Hà chỉ thản nhiên nhìn Khương Nham rồi nói: “Cậu chờ đến lúc quay về nhà họ Khương chịu phạt đi!”

Lão ta nói rồi nhìn về phía Dương Chấn, thản nhiên nói: “Nể mặt nhà họ Khương, để tôi đưa Khương Nham đi, được chứ?”

Dương Chấn nhíu mày, nhìn chằm chằm vào đối phương: “Cao thủ Thiên Cảnh không được nhúng tay vào chuyện thế tục, ông là cao thủ Thiên Cảnh, xen vào việc này cũng không thích hợp đúng không?”

Ông Hà nhíu mày, khí thế đáng sợ lập tức bao phủ Dương Chấn. Lão ta lạnh lùng nói: “Cậu đang chất vấn tôi à?”

Vào giây phút này, Dương Chấn chỉ thấy như đang phải gánh cả nghìn cân. Đối phương mới phóng khí thế ra mà đã khiến anh khó lòng chịu đựng rồi.

Anh hơi khom người, cắn chặt răng, lập tức kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, dồn hết sức để ngăn cản khí thế của đối phương.

Nhưng vẫn không ăn thua, thực lực của đối phương quá mạnh, anh vừa mới phản kháng, khí thế của lão ta lại càng mạnh hơn nữa.

| Đầu gối Dương Chấn dần cong xuống, đối phương định ép anh quỳ.

Cao thủ của Mục phủ thấy thế, đều biến sắc, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của Mục phủ nhìn chăm chằm vào ông Hà, cắn răng: “Tiền bối, ông là cao thủ Thiên Cảnh, lại đi ức hiếp bề dưới chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong như thế, không thấy quá đáng à?”

“Quỳ xuống!”

Ông Hà bỗng quát, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của Mục phủ kia lập tức quỳ xuống, cũng không phải là ông ta muốn quỳ, mà ông Hà quá mạnh, tiếng quát của lão ta như áp lực có thật, ép ông ta phải quỳ xuống đất.

“Cậu không phục à?”

Ông Hà nhìn về phía Dương Chấn vẫn đang chống cự, lạnh lùng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.