Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3091



Chương 3091:

Mục thành chủ mất tích, kiếm khách Ảnh Tử cũng bị cao thủ chặn đường, không rõ tình hình.

Mục phủ chịu tổn thất nặng nề, chỉ với mình anh thì không thể bảo vệ Mục phủ.

Hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bên cạnh Tống Nghị có thể càn quét Mục phủ bây giờ.

Lúc này, Tống Nghị phải đồng ý bảo vệ Mục phủ giúp anh thì Mục phủ mới có đường sống.

Tống Nghị cũng không vội trả lời, chỉ cười híp mắt nhìn Dương Chấn.

Cao thủ của các thế lực đang dòm ngó Mục phủ cũng không ra tay, đều chờ Tống Nghị.

Một khi Tống Nghị hợp tác với Mục phủ, họ sẽ không có cơ hội nhỏ nhoi nào, Tống Nghị phải quyết định khai chiến với Mục phủ thì họ mới có cơ hội.

Từng giây từng phút trôi đi, Tống Nghị vẫn chưa trả lời, rõ ràng cũng đang suy nghĩ.

Dương Chấn cũng không giục, chờ Tống Nghị đưa ra câu trả lời.

Có thể nói, số phận của Mục phủ đang năm trong tay Tống Nghị.

Khoảng ba phút sau, rốt cuộc Tống Nghị cũng mở miệng: “Sao tôi phải giúp cậu chứ?”

Dương Chấn nói: “Trước hết, anh cũng không dễ gì giành được Mục phủ, tiếp theo, cho dù anh giành được Mục phủ thì cũng sẽ không yên tâm, bởi vì anh không biết Mục thành chủ sẽ xuất hiện khi nào, còn có kiếm khách Ảnh Tử với thực lực sánh ngang bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa”.

“Nhưng nếu anh bảo vệ Mục phủ giúp tôi, chắc chắn Mục phủ sẽ dốc hết sức để hỗ trợ anh giành lấy phủ Hoài Thành, kể từ đó trở đi, Mục phủ và phủ Hoài Thành chính là đồng minh cách nhau một sông, mấy thế lực nhòm ngó Mục phủ và phủ Hoài Thành cũng phải cân nhắc xem mình có thực lực đối phó với hai phủ thành chủ cùng một lúc không đã”.

“Như vậy, anh cũng sẽ có nhiều thời gian để hoàn toàn kiểm soát phủ Hoài Thành hơn”.

Dương Chấn nói rồi nhìn chăm chằm vào Tống Nghị, không nói gì nữa.

Chẳng biết bao lâu sau, Tống Nghị bỗng cười ha hả, chìa tay với Dương Chấn, cười nói: “Hợp tác vui vẻ!”

Nghe thấy Tống Nghị nói thế, Dương Chấn hết sức mừng rỡ, vội vươn tay bắt tay đối phương: “Hợp tác vui vẻ!”

Thấy Dương Chấn và Tống Nghị bắt tay, sắc mặt của các cao thủ đang quan sát hai người ở cách đó không xa khó coi tới cực điểm.

Rõ ràng Tống Nghị đã lựa chọn rồi.

Dương Chấn và Tống Nghị nhanh chóng quay lại.

Tống Nghị nhìn quanh, cao giọng nói: “Từ hôm nay, Mục phủ chính là đồng minh của Tống phủ tôi, xin các vị nể mặt Tống Nghị, rời khỏi nơi này!”

Nghe thấy hắn nói thế, sắc mặt của cao thủ các nơi càng thêm sa sầm, cũng không có ai rời đi.

Lúc này, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bỗng nhìn về phía Tống Nghị, nói: “Cậu Tống, cậu làm thế không ổn lăm đâu nhỉ?”

Tống Nghị bồng nhìn về phía đối phương, hơi nhếch môi: “Không ổn? Vậy ông nghĩ tôi nên làm thế nào mới ổn đây?”

Đối phương lạnh lùng nói: “Tôi nghĩ mấy thế lực chúng ta nên cạnh tranh công bằng!”

“Ha hai”

Tống Nghị bỗng bật cười, nhìn đối phương như nhìn đồ ngu: “Cạnh tranh công bằng? Được, nếu ông đã muốn cạnh tranh công bằng, chúng ta cứ tranh đấu đi là được”.

Sau khi hắn dứt lời, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của Tống phủ lập tức lao tới chỗ đám cao thủ kia như tên bản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.